"空斋暮色暝" 诗句出自清代诗人俞樾《薄媚摘遍 前词甫脱稿,闻竹樵方伯行至安肃,笙鹤来迎,为之投笔泪下,因又成一首嗣后,词兴阑珊矣》
bó mèi zhāi biàn qián cí fǔ tuō gǎo,wén zhú qiáo fāng bó xíng zhì ān sù,shēng hè lái yíng,wèi zhī tóu bǐ lèi xià,yīn yòu chéng yī shǒu sì hòu,cí xīng lán shān yǐ
fèng chéng chūn 、 yàn shì jǐu,
cái chàng yáng guān yǐn。
guài wú duān 、 fēng xuě lǐ,
chuán lái xiāo xī bēi gěng。
lín qí cūi fù,
bái hǎi táng cí,
cǐ yì yǐ qī qīng。
hàn mò líu tí,
sū wán liǎng zì chèn xiān dìng。
wǒ běn yín háo kū lěng,
bù shì zhāng sān yǐng。
zhāo zhú wū,
mù méi xī,
píng jūn zhù wǒ qīng xīng。
zōng lv́ xiān guǎn,
huā fàn xīn cí,
cǐ hòu yǒu shúi gēng。
zhí bǐ qī rán,
kōng zhāi mù sè míng。
俞樾(1821-1907),字荫甫,自号曲园居士,浙江德清人。清末著名学者、文学家、经学家、古文字学家、书法家。他是现代诗人俞平伯的曾祖父,章太炎、吴昌硕、日本井上陈政皆出其门下。清道光三十年(1850年)进士,曾任翰林院编修。后受咸丰皇帝赏识,放任河南学政,被御史曹登庸劾奏“试题割裂经义”,因而罢官。遂移居苏州,潜心学术达40余载。治学以经学为主,旁及诸子学、史学、训诂学,乃至戏曲、诗词、小说、书法等,可谓博大精深。海内及日本、朝鲜等国向他求学者甚众,尊之为朴学大师。