"坐花阴、未觉斜阳暮" 诗句出自清代诗人俞樾《金缕曲·次女绣孙》
《金缕曲·次女绣孙》 拼音标注
jīn lv̌ qū · cì nv̌ xìu sūn
cì nv̌ xìu sūn,
yǐ cǐ yǒng luò huā,
cí yì qī wǎn。
yǒu yún : “ tàn nián cí,
wǒ yì chóu zhōng lǎo ”,
yú wèi shǎo nián rén bù yí zuò cǐ,
yīn guǎng qí yì,
yì chéng yī què。
huā xìn cōng cōng dù。
suàn chūn lái 、 méng téng yī zùi,
lv̀ yīn rú xǔ !
wàn zǐ qiān hóng piāo líng jǐn,
píng zhàng dōng fēng sòng qù。
gèng bù wèn 、 mái xiāng hé chù ?
què xiào chī ér zhēn chī jué,
gǎn nián cí 、 xiě chū shāng xīn jù : “ chūn qù yě,
nà néng zhù ?
” fú shēng dà dǐ wú fēi yù。
màn líu lián 、 míng jīu rǔ yàn,
luò huā fēi xù。
bì jìng sháo cí hé cháng lǎo,
xīu dào chūn gūi tài jù。
kàn sùi sùi zhū yán yóu gù。
wǒ yì fú shēng cuō tuó shén,
zuò huā yīn 、 wèi jué xié yáng mù。
píng cǎi bǐ,
wǎn chūn zhù。
《金缕曲·次女绣孙》 作者简介
俞樾(1821-1907),字荫甫,自号曲园居士,浙江德清人。清末著名学者、文学家、经学家、古文字学家、书法家。他是现代诗人俞平伯的曾祖父,章太炎、吴昌硕、日本井上陈政皆出其门下。清道光三十年(1850年)进士,曾任翰林院编修。后受咸丰皇帝赏识,放任河南学政,被御史曹登庸劾奏“试题割裂经义”,因而罢官。遂移居苏州,潜心学术达40余载。治学以经学为主,旁及诸子学、史学、训诂学,乃至戏曲、诗词、小说、书法等,可谓博大精深。海内及日本、朝鲜等国向他求学者甚众,尊之为朴学大师。