“似兹小筑近年成”这段文字出自哪里?

上一句:阁敞湖山额秋水

“似兹小筑近年成”出自明代诗人周永年的诗句: 《又和题(一首)》

下一句:剩许新经著耒耜

"似兹小筑近年成" 诗句出自明代诗人周永年《又和题(一首)》

听说图中风物美但读长歌已狂喜
乔木清川长里间尺幅都收到曲几
前有老杜后大苏能以诗章当画史
二歌三读转兴怀少陵眉山相比拟
若道临溪堪钓璜尚湖宛在渭川涘
作画善行缩地法无长景光缣素里
春秋以时咏兰桂俯仰之间识桥梓
游多鹿豕想邻山食足鱼虾知近市
论成乐志美西园村港暗通路斜迤
耕凿衣冠问若何只记在家常早起
吾子风流胜昔人合调每寻程与李
兰心未肯杂于蕙橘性宁教化为枳
所嗟李子就泉台喜得程君就栖止
拂水岩头飞瀑声穿过窗棂落枕底
堂沿松竹署耦耕阁敞湖山额秋水
似兹小筑近年成剩许新经著耒耜
山庄对向画图看知他谁俭复谁侈
词出牛宫见曳犁客上龙门闻倒屣
嫩蕨有几亦同采老酒无多竟先被
长句初惊骤雨过高歌定遣从风靡
先畴昔日服畎亩旧德今时食名氏
朝烟夕霭并迷离山亦有椒江有汜
清斋不免尽园蔬净肉何至污砧机
宋家刘氏两先生号曰公非与公是
从来史学未易通夏礼能言征在杞
吴越当年大国王表忠观古舟堪舣
四海皆知有罗生唐使不知亦已矣
子今命我续前篇未及捉笔先伸纸
《兰亭叙》曾比金谷《桃源记》却出栗里
况子诗因述祖兴辋川唱和非徒尔
五行作甘惟稼穑三农艰辛在耘耔
墨池涤研开良田此意岂复关余子

yòu hé tí ( yī shǒu )
tīng shuō tú zhōng fēng wù měi,
dàn dú cháng gē yǐ kuáng xǐ。
qiáo mù qīng chuān cháng lǐ jiān,
chǐ fú dū shōu dào qū jī。
qián yǒu lǎo dù hòu dà sū,
néng yǐ shī zhāng dāng huà shǐ。
èr gē sān dú zhuǎn xīng huái,
shǎo líng méi shān xiāng bǐ nǐ。
ruò dào lín xī kān diào huáng,
shàng hú wǎn zài wèi chuān sì。
zuò huà shàn xíng suō dì fǎ,
wú cháng jǐng guāng jiān sù lǐ。
chūn qīu yǐ shí yǒng lán gùi,
fǔ yǎng zhī jiān shì qiáo zǐ。
yóu duō lù shǐ xiǎng lín shān,
shí zú yú xiā zhī jìn shì。
lùn chéng lè zhì měi xī yuán,
cūn gǎng àn tōng lù xié yǐ。
gēng záo yī guān wèn ruò hé,
zhǐ jì zài jiā cháng zǎo qǐ。
wú zǐ fēng líu shèng xī rén,
hé diào měi xún chéng yǔ lǐ。
lán xīn wèi kěn zá yú hùi,
jú xìng níng jiào huà wèi zhī。
suǒ jiē lǐ zǐ jìu quán tái,
xǐ dé chéng jūn jìu qī zhǐ。
fú shǔi yán tóu fēi pù shēng,
chuān guò chuāng líng luò zhěn dǐ。
táng yán sōng zhú shǔ ǒu gēng,
gé chǎng hú shān é qīu shǔi。
sì zī xiǎo zhú jìn nián chéng,
shèng xǔ xīn jīng zhù lěi sì。
shān zhuāng dùi xiàng huà tú kàn,
zhī tā shúi jiǎn fù shúi chǐ。
cí chū níu gōng jiàn yè lí,
kè shàng lóng mén wén dǎo xǐ。
nèn jué yǒu jī yì tóng cǎi,
lǎo jǐu wú duō jìng xiān bèi。
cháng jù chū liáng zòu yǔ guò,
gāo gē dìng qiǎn cóng fēng mǐ。
xiān chóu xī rì fú quǎn mǔ,
jìu dé jīn shí shí míng shì。
zhāo yān xī ǎi bìng mí lí,
shān yì yǒu jiāo jiāng yǒu sì。
qīng zhāi bù miǎn jǐn yuán shū,
jìng ròu hé zhì wū zhēn jī。
sòng jiā líu shì liǎng xiān shēng,
hào yuē gōng fēi yǔ gōng shì。
cóng lái shǐ xué wèi yì tōng,
xià lǐ néng yán zhēng zài qǐ。
wú yuè dāng nián dà guó wáng,
biǎo zhōng guān gǔ zhōu kān yǐ。
sì hǎi jiē zhī yǒu luō shēng,
táng shǐ bù zhī yì yǐ yǐ。
zǐ jīn mìng wǒ xù qián piān,
wèi jí zhuō bǐ xiān shēn zhǐ。
《 lán tíng xù 》 céng bǐ jīn gǔ,
《 táo yuán jì 》 què chū lì lǐ。
kuàng zǐ shī yīn shù zǔ xīng,
wǎng chuān chàng hé fēi tú ěr。
wǔ xíng zuò gān wéi jià sè,
sān nóng jiān xīn zài yún zǐ。
mò chí dí yán kāi liáng tián,
cǐ yì qǐ fù guān yú zǐ 。

周永年

(1582—1647)苏州府吴江人,字安期。诸生。少负才名,制义诗文,倚待立就。晚年扼腕时事,讲求掌故,欲有所作为。遭乱坎坷,居吴中西山,著诗累万首。有《邓尉圣恩寺志》、《吴都法乘》、《怀响斋词》。

Processed in 0.085828 Second , 197 querys.