"约英雄、儿女共逃禅" 诗句出自清代诗人易顺鼎《满江镫 其一 题秦淮画舫录》
《满江镫 其一 题秦淮画舫录》 拼音标注
mǎn jiāng dēng qí yī tí qín huái huà fǎng lù
dīng zì lián qián,
zhòng zhǐ diǎn 、 lìu zhāo dēng huǒ。
píng huàn qǐ 、 jìu jiā yīng yàn,
dēng hān cùi tuǒ。
mèng yǔ qīu mí táo yè dù,
qíng bō yè dìng lián huā zuò。
biàn xīu chéng 、 xiān fó yě shēng chóu,
shuāng méi suǒ。
fú bù zhù,
yún mán duǒ。
táo bù guò,
shuāng háo wò。
pà shén sī bèi lěng,
qiàn méng dū zuǒ。
xiě dào zhī hén xiāng guǎn zài,
zhèng wán kǒu yè ní lí kě。
yuē yīng xióng 、 ér nv̌ gòng táo shàn,
pú tuán zuò。
《满江镫 其一 题秦淮画舫录》 作者简介
易顺鼎(1858~1920)清末官员、诗人,寒庐七子之一。字实甫、实父、中硕,号忏绮斋、眉伽,晚号哭庵、一广居士等,龙阳(今湖南汉寿)人,易佩绅之子。光绪元年举人。曾被张之洞聘主两湖书院经史讲席。马关条约签订后,上书请罢和义。曾两去台湾,帮助刘永福抗战。庚子事变时,督江楚转运,此后在广西。云南、广东等地任道台。辛亥革命后去北京,与袁世凯之子袁克文交游,袁世凯称帝后,任印铸局长。帝制失败后,纵情于歌楼妓馆。工诗,讲究属对工巧,用意新颖,与樊增祥并称“樊易”,著有《琴志楼编年诗集》等。