"判残红飘泪" 诗句出自清代诗人易顺鼎《瑞鹤仙 杏花时节,人在江南,春雨乍晴,暮寒犹峭。制此词,向湖桥酒楼歌之》
rùi hè xiān xìng huā shí jié,rén zài jiāng nán,chūn yǔ zhà qíng,mù hán yóu qiào。zhì cǐ cí,xiàng hú qiáo jǐu lóu gē zhī
mài huā shēng guò fǒu。
yǎn píng shān 、 qiào hán chū dòu。
shēng náng nèn tái xìu。
qiàn qióng xiāo chūi chè,
xiǎo méi chūn tòu。
qí tíng zuò gòu。
gèng yōng xiàng jiāng nán wèn jǐu。
yòu zěn zhī 、 zuó yè dōng fēng,
yǒu gè yǐ lóu rén shòu。
qián dù diào yīng yuàn zhǎi,
dǒu yā táng kuān,
jī fān xié shǒu。
fāng qī màn shù,
xiāng féng zài 、 yàn gūi hòu。
pàn cán hóng piāo lèi,
àn huáng qīn bìn,
chóu sì lv̀ yáng yī jìu。
yuē shén shí tóng jiǎn chūn dēng,
yǔ chuāng jiàn jǐu。
易顺鼎(1858~1920)清末官员、诗人,寒庐七子之一。字实甫、实父、中硕,号忏绮斋、眉伽,晚号哭庵、一广居士等,龙阳(今湖南汉寿)人,易佩绅之子。光绪元年举人。曾被张之洞聘主两湖书院经史讲席。马关条约签订后,上书请罢和义。曾两去台湾,帮助刘永福抗战。庚子事变时,督江楚转运,此后在广西。云南、广东等地任道台。辛亥革命后去北京,与袁世凯之子袁克文交游,袁世凯称帝后,任印铸局长。帝制失败后,纵情于歌楼妓馆。工诗,讲究属对工巧,用意新颖,与樊增祥并称“樊易”,著有《琴志楼编年诗集》等。