"古怨诉与湘娥" 诗句出自清代诗人易顺鼎《玉蝴蝶 蛮江听雨,拥被无眠,追溯欢尘,怅然赋此》
yù hú dié mán jiāng tīng yǔ,yǒng bèi wú mián,zhūi sù huān chén,chàng rán fù cǐ
jiāng shàng dī péng,
tīng xuě qīng shān,
duàn lèi piāo xiàng lú kē。
bào sè kōng dàn,
gǔ yuàn sù yǔ xiāng é。
zěn jìn tā 、 yè lái fēng yǔ,
cái xìn yǒu kè lǐ guān hé。
yǒng yún luó 、 wǔ hú gūi yàn,
yòu dài chóu guò。
xiāo mó。
jìu huān yǐng shì,
liáng zhēng shǔi gé。
yǐ shàn chuán gē。
mén yǎn huáng hūn,
lí huā tíng yuàn qiào hán duō。
jǐu biān cí shèng yín qīu shì,
dēng dǐ mèng 、 céng bàn chūn pó。
hèn rú hé。
xiāng sī miǎo miǎo,
yī jiàn héng bō。
易顺鼎(1858~1920)清末官员、诗人,寒庐七子之一。字实甫、实父、中硕,号忏绮斋、眉伽,晚号哭庵、一广居士等,龙阳(今湖南汉寿)人,易佩绅之子。光绪元年举人。曾被张之洞聘主两湖书院经史讲席。马关条约签订后,上书请罢和义。曾两去台湾,帮助刘永福抗战。庚子事变时,督江楚转运,此后在广西。云南、广东等地任道台。辛亥革命后去北京,与袁世凯之子袁克文交游,袁世凯称帝后,任印铸局长。帝制失败后,纵情于歌楼妓馆。工诗,讲究属对工巧,用意新颖,与樊增祥并称“樊易”,著有《琴志楼编年诗集》等。