"迤逦古原" 诗句出自清代诗人易顺鼎《哨遍 檃栝鲍明远芜城赋》
《哨遍 檃栝鲍明远芜城赋》 拼音标注
shào biàn yǐn guā bào míng yuǎn wú chéng fù
yǐ lǐ gǔ yuán,
běi zǒu yàn mén,
nán dǐ cāng wú yě。
yǒu cáo qú,
gèng zhóu yǐ kūn gāng。
dùi zhòng jiāng fù guān xiāng yà。
dāng shèng shí 、 céng wén fèi tiān gē chūi,
diàn chē shì nv̌ zhēng yóu yě。
kàn mào guǎng sān fén,
gé gāo wǔ yuè,
chóng gān jùn dié yún zhē。
suàn wú chéng zì gǔ dì wáng jiā。
kuàng yán jǐng tóng shān jìng háo shē。
wǔ bǎi yú nián,
gù hù jī jiōng,
jīng yán shì mǎ。
jiē。
pōu dòu fēn guā。
lí gōng zhuǎn shùn shèng qī yā。
shān gǔi tí qīu yǔ,
shuāng biāo yè hǒu liáng shā。
zhèn fú hǔ cān fū,
jī yīng lì wěn,
huáng āi bái cǎo qīu xiāo sǎ。
wèn jìng jiàn yín jiōng,
xuán yuān bì shù,
rú jīn xiān yǒu cún zhě。
qí níng sī jì tīng zēng bēi zhà。
tàn jīn wū míng wā jìu jiāo chà。
yǐ chūn hún 、 piāo jǐn yān shè。
lán xīn yù mào dòu shè,
gǔ lěng xīng chén xià。
chōu qín mìng cāo,
yuàn gē qī kǔ,
wèi bǎ cāng sāng xì xiě。
shén qiān líng wàn dài xīu yán,
yòu biān fēng 、 chéng shàng hán yě。
《哨遍 檃栝鲍明远芜城赋》 作者简介
易顺鼎(1858~1920)清末官员、诗人,寒庐七子之一。字实甫、实父、中硕,号忏绮斋、眉伽,晚号哭庵、一广居士等,龙阳(今湖南汉寿)人,易佩绅之子。光绪元年举人。曾被张之洞聘主两湖书院经史讲席。马关条约签订后,上书请罢和义。曾两去台湾,帮助刘永福抗战。庚子事变时,督江楚转运,此后在广西。云南、广东等地任道台。辛亥革命后去北京,与袁世凯之子袁克文交游,袁世凯称帝后,任印铸局长。帝制失败后,纵情于歌楼妓馆。工诗,讲究属对工巧,用意新颖,与樊增祥并称“樊易”,著有《琴志楼编年诗集》等。