"赋情谁与" 诗句出自清代诗人易顺鼎《摸鱼儿 秦淮河舫连句,用郭频伽荡湖船韵》
mō yú ér qín huái hé fǎng lián jù,yòng guō pín qié dàng hú chuán yùn
èr qiān nián nán zhāo jīn fěn,
piāo líng jīn zài hé xǔ。
róu bō yī jìu qīng xī qū。
lái zài jǐu péng shī lv̌。
xián yǔ zhù。
bǎ jǐn sè nián huá,
xiāo xiàng ōu biān lù。
fù qíng shúi yǔ。
yǒu zhào shǔi liáng hóng,
wǔ yán fēi yàn,
tóng zuò nào hóng chù。
zhēng pá xiǎng,
tì le jiāng guān zhàn gǔ。
míng huā kāi luò jiē shù。
huà péng jiě shì xīn gē yàn,
bù guàn jìn tā fēng yǔ。
méi dài yǔ。
zhuàn shān sè kūi lián,
jiāng shàng lái fēi dù。
gūi chéng tīng qǔ。
shì mèng hòu zhēn zhēn,
chóu zhōng xiǎo xiǎo,
zuò jìu duàn hún lǔ。
易顺鼎(1858~1920)清末官员、诗人,寒庐七子之一。字实甫、实父、中硕,号忏绮斋、眉伽,晚号哭庵、一广居士等,龙阳(今湖南汉寿)人,易佩绅之子。光绪元年举人。曾被张之洞聘主两湖书院经史讲席。马关条约签订后,上书请罢和义。曾两去台湾,帮助刘永福抗战。庚子事变时,督江楚转运,此后在广西。云南、广东等地任道台。辛亥革命后去北京,与袁世凯之子袁克文交游,袁世凯称帝后,任印铸局长。帝制失败后,纵情于歌楼妓馆。工诗,讲究属对工巧,用意新颖,与樊增祥并称“樊易”,著有《琴志楼编年诗集》等。