"怎寒花尚留秋怨" 诗句出自清代诗人易顺鼎《孤鸾 供蜡梅一枝》
《孤鸾 供蜡梅一枝》 拼音标注
gū luán gōng là méi yī zhī
bìng huáng shēng miàn。
jì lì fěn wéi qiáng,
nà húi céng jiàn。
kǔ bǎ mán xīng,
nì le shòu yáng gōng bàn。
dōng fēng yòu huán dào yě,
zěn hán huā shàng líu qīu yuàn。
lěng rù èr fēn lóng shè,
dài duàn hún piāo yuǎn。
wèn bié lái hé chù zhào qīng qiǎn。
shuō lí hèn tiān xī,
jìu hóng wú bàn。
shū yǐng hún nán mì,
fù yuè bō liáng zhàn。
měi rén yǐ chóu dú lì,
mèng yóu xiān dào zhuāng tōu huàn。
xiāng wài yī píng yī wǒ,
zhèng wàn yuán jù dàn。
《孤鸾 供蜡梅一枝》 作者简介
易顺鼎(1858~1920)清末官员、诗人,寒庐七子之一。字实甫、实父、中硕,号忏绮斋、眉伽,晚号哭庵、一广居士等,龙阳(今湖南汉寿)人,易佩绅之子。光绪元年举人。曾被张之洞聘主两湖书院经史讲席。马关条约签订后,上书请罢和义。曾两去台湾,帮助刘永福抗战。庚子事变时,督江楚转运,此后在广西。云南、广东等地任道台。辛亥革命后去北京,与袁世凯之子袁克文交游,袁世凯称帝后,任印铸局长。帝制失败后,纵情于歌楼妓馆。工诗,讲究属对工巧,用意新颖,与樊增祥并称“樊易”,著有《琴志楼编年诗集》等。