“天上飘零曾识”这段文字出自哪里?

上一句:断羽霓裳

“天上飘零曾识”出自清代诗人易顺鼎的诗句: 《天香 白桂花》

下一句:下界尘红自远

tiān xiāng bái gùi huā
zhuǎ xuě yín hén,
fū yún yù qì,
liàn yán yǐn bà qiān yè。
jìu yǐn qióng lóu,
yuán yīn jīn sù,
xiǎo zhé réng gūi jìng yè。
tíng tái shǔi jìn,
qīu dào le rén jiān wú jī。
bù biàn xiāng lái hé chù,
fēi xiān guǎng hán gōng què。
jī dù é chí cháo xì。
zhào sān shēng yǐng huán míng bái,
duàn yǔ ní cháng,
tiān shàng piāo líng céng shì。
xià jiè chén hóng zì yuǎn,
suàn wàn jié xīu chéng zùi kōng sè。
liáng tòu dān shān,
mǎn shēn shì yuè。

易顺鼎

易顺鼎(1858~1920)清末官员、诗人,寒庐七子之一。字实甫、实父、中硕,号忏绮斋、眉伽,晚号哭庵、一广居士等,龙阳(今湖南汉寿)人,易佩绅之子。光绪元年举人。曾被张之洞聘主两湖书院经史讲席。马关条约签订后,上书请罢和义。曾两去台湾,帮助刘永福抗战。庚子事变时,督江楚转运,此后在广西。云南、广东等地任道台。辛亥革命后去北京,与袁世凯之子袁克文交游,袁世凯称帝后,任印铸局长。帝制失败后,纵情于歌楼妓馆。工诗,讲究属对工巧,用意新颖,与樊增祥并称“樊易”,著有《琴志楼编年诗集》等。

Processed in 0.090298 Second , 221 querys.