“而王不争焉”这段文字出自哪里?

上一句:天下之市朝也

“而王不争焉”出自两汉诗人刘向的诗句: 《司马错论伐蜀》

下一句:顾争于戎狄

"而王不争焉" 诗句出自两汉诗人刘向《司马错论伐蜀》

司马错与张仪争论于秦惠王前司马错欲伐蜀张仪曰:王不如伐韩
”王曰:王请闻其说
” 对曰:王亲魏善楚,下兵三川塞轘辕、缑氏之口当屯留之道魏绝南阳楚临南郑秦攻新城宜阳以临二周之郊诛周主之罪侵楚魏之地
周自知不救九鼎宝器必出
据九鼎按图籍挟天子以令天下天下莫敢不听此王业也
夫蜀西僻之国也而戎狄之长也敝兵劳众不足以成名得其地不足以为利
臣闻:‘争名者于朝争利者于市
’今三川、周室天下之市朝也而王不争焉顾争于戎狄去王业远矣
” 司马错曰:王不然。
臣闻之:‘欲富国者务广其地;欲强兵者务富其民;欲王者务博其德
三资者备而王随之矣
’今王之地小民贫故臣愿从事于易
夫蜀西僻之国也而戎狄之长也而有桀纣之乱
以秦攻之譬如使豺狼逐群羊也
取其地足以广国也得其财足以富民缮兵不伤众而彼已服矣
故拔一国而天下不以为暴;利尽西海诸侯不以为贪
是我一举而名实两附而又有禁暴止乱之名
今攻韩劫天子劫天子恶名也而未必利也又有不义之名
而攻天下之所不欲危!
臣请谒其故:周
天下之宗室也;韩周之与国也
周自知失九鼎韩自知亡三川则必将二国并力合谋以因于齐、赵而求解乎楚、魏
以鼎与楚以地与魏王不能禁
此臣所谓危不如伐蜀之完也
” 惠王曰:王善!
寡人听子。
”卒起兵伐蜀十月取之遂定蜀蜀主更号为侯而使陈庄相蜀
蜀既属秦益强富厚轻诸侯

sī mǎ cuò lùn fá shǔ
sī mǎ cuò yǔ zhāng yí zhēng lùn yú qín hùi wáng qián,
sī mǎ cuò yù fá shǔ,
zhāng yí yuē : wáng bù rú fá hán。
” wáng yuē : wáng qǐng wén qí shuō。
” dùi yuē : wáng qīn wèi shàn chǔ,
xià bīng sān chuān,
sāi huàn yuán 、 gōu shì zhī kǒu,
dāng tún líu zhī dào,
wèi jué nán yáng,
chǔ lín nán zhèng,
qín gōng xīn chéng yí yáng,
yǐ lín èr zhōu zhī jiāo,
zhū zhōu zhǔ zhī zùi,
qīn chǔ wèi zhī dì。
zhōu zì zhī bù jìu,
jǐu dǐng bǎo qì bì chū。
jù jǐu dǐng,
àn tú jí,
xié tiān zǐ yǐ lìng tiān xià,
tiān xià mò gǎn bù tīng,
cǐ wáng yè yě。
jīn fū shǔ,
xī pì zhī guó yě,
ér róng dí zhī cháng yě,
bì bīng láo zhòng bù zú yǐ chéng míng,
dé qí dì bù zú yǐ wèi lì。
chén wén : ‘ zhēng míng zhě yú zhāo,
zhēng lì zhě yú shì。
’ jīn sān chuān 、 zhōu shì,
tiān xià zhī shì zhāo yě,
ér wáng bù zhēng yān,
gù zhēng yú róng dí,
qù wáng yè yuǎn yǐ。
” sī mǎ cuò yuē : wáng bù rán。
chén wén zhī : ‘ yù fù guó zhě,
wù guǎng qí dì ; yù qiáng bīng zhě,
wù fù qí mín ; yù wáng zhě,
wù bó qí dé。
sān zī zhě bèi,
ér wáng súi zhī yǐ。
’ jīn wáng zhī dì xiǎo mín pín,
gù chén yuàn cóng shì yú yì。
fū shǔ,
xī pì zhī guó yě,
ér róng dí zhī cháng yě,
ér yǒu jié zhòu zhī luàn。
yǐ qín gōng zhī,
pì rú shǐ chái láng zhú qún yáng yě。
qǔ qí dì zú yǐ guǎng guó yě,
dé qí cái zú yǐ fù mín,
shàn bīng bù shāng zhòng,
ér bǐ yǐ fú yǐ。
gù bá yī guó,
ér tiān xià bù yǐ wèi bào ; lì jǐn xī hǎi,
zhū hóu bù yǐ wèi tān。
shì wǒ yī jǔ ér míng shí liǎng fù,
ér yòu yǒu jìn bào zhǐ luàn zhī míng。
jīn gōng hán jié tiān zǐ,
jié tiān zǐ,
è míng yě,
ér wèi bì lì yě,
yòu yǒu bù yì zhī míng。
ér gōng tiān xià zhī suǒ bù yù,
wēi !
chén qǐng yè qí gù : zhōu,
tiān xià zhī zōng shì yě ; hán,
zhōu zhī yǔ guó yě。
zhōu zì zhī shī jǐu dǐng,
hán zì zhī wáng sān chuān,
zé bì jiāng èr guó bìng lì hé móu,
yǐ yīn yú qí 、 zhào ér qíu jiě hū chǔ 、 wèi。
yǐ dǐng yǔ chǔ,
yǐ dì yǔ wèi,
wáng bù néng jìn。
cǐ chén suǒ wèi wēi,
bù rú fá shǔ zhī wán yě。
” hùi wáng yuē : wáng shàn !
guǎ rén tīng zǐ。
” zú qǐ bīng fá shǔ,
shí yuè qǔ zhī,
sùi dìng shǔ,
shǔ zhǔ gèng hào wèi hóu,
ér shǐ chén zhuāng xiāng shǔ。
shǔ jì shǔ,
qín yì qiáng fù hòu,
qīng zhū hóu。

刘向

刘向(前77年—前6年),字子政,原名更生,世称刘中垒,世居汉代楚国彭城,仕于京师长安,祖籍沛郡丰邑(今属江苏徐州),出生于汉昭帝元凤四年(前77年),去世于汉哀帝建平元年(前6年)。刘邦异母弟刘交的后代,刘歆之父。曾奉命领校秘书,所撰《别录》,是我国最早的图书分类目录。三篇,大多亡佚。今存《新序》《说苑》《列女传》《战国策》《列仙传》等书,其著作《五经通义》有清人马国翰辑本。《楚辞》是刘向编订成书,而《山海经》是其与其子刘歆共同编订成书。

Processed in 0.114222 Second , 265 querys.