yǔ hòu lì qīu dú yóu hán xī xún lù tīng quán zhì xī shān sì jí shì chéng kāi gōng qí sān
sàn bù féng qīu zǎo,
xún sēng dào shàng fāng。
yīn zhī kāi zhòu dìng,
xǐ wèi zhǔ quán cháng。
tíng cǎo lv̀ súi yì,
yán huā hóng duàn cháng。
cóng cóng yōu jiàn xiǎng,
yíng ěr wò qīng liáng。
(1623—1687)明末清初湖广黄州人,字井叔,号慕庐,又号退翁。顺治十六年进士。历延平府推官、河南登封知县、兵马司指挥,官至工部主事。慎于治狱,不畏权势。王渔洋称道其诗,谓可与宋荦等并列为“十子”。有《嵩山志》、《嵩阳石刻集记》、《慕庐诗》、《嵩游集》。