"春阳亦荒漠" 诗句出自清代诗人姚燮《再叠前韵答诸君见和 其二》
《再叠前韵答诸君见和 其二》 拼音标注
zài dié qián yùn dá zhū jūn jiàn hé qí èr
rén xīn wú bǎi qiào,
shì shì kǔ fēn záo。
zì gù qī chǐ qū,
qīng shòu yǐ wèi hè。
duō jiē yǎn zhōng rén,
shúi néng miǎn gōu hè ?
ěr mù bù zì yú,
chūn yáng yì huāng mò。
tiān ní chàng nèi hé,
yuán qì wèi zhī tuó。
wài rú kū mù shàn,
miàn yǒu bīng xuě xuē。
dú gē miǎn yě jiōng,
kōng shēng jī yān tuò。
zhí rì zài jǐu yuān,
dà dì gǎn huáng luò。
hú jiāng bù dí chóu,
shěn miǎn yì hé lè ?
wàn lǐ huāng yún héng,
jiǒng rán jiàn yī è。
《再叠前韵答诸君见和 其二》 作者简介
姚燮(1805—1864)晚清文学家、画家。字梅伯,号复庄,又号大梅山民、上湖生、某伯、大某山民、复翁、复道人、野桥、东海生等,浙江镇海(今宁波北仑)人。道光举人,以著作教授终身。治学广涉经史、地理、释道、戏曲、小说。工诗画,尤善人物、梅花。著有《今乐考证》、《大梅山馆集》、《疏影楼词》。