"飘烟倏成雨" 诗句出自清代诗人姚燮《客小若山顾氏庄杂诗七章遣闷 其一》
《客小若山顾氏庄杂诗七章遣闷 其一》 拼音标注
kè xiǎo ruò shān gù shì zhuāng zá shī qī zhāng qiǎn mèn qí yī
wù zuò jìng zhōng rì,
zì fēn fēi chǔ qíu。
shúi lián bù xì xīn,
dàng ruò qiān lǐ zhōu。
yǎng kàn tiān rì guāng,
jiàn luò xī shān zōu。
piāo yān shū chéng yǔ,
lín fēng wǎn xiāo xiāo。
gū dēng jǐng chū shùi,
wàn shì nán míng sōu。
qióng niǎo ěr hé sì,
hǎi shàng fāng jī líu。
《客小若山顾氏庄杂诗七章遣闷 其一》 作者简介
姚燮(1805—1864)晚清文学家、画家。字梅伯,号复庄,又号大梅山民、上湖生、某伯、大某山民、复翁、复道人、野桥、东海生等,浙江镇海(今宁波北仑)人。道光举人,以著作教授终身。治学广涉经史、地理、释道、戏曲、小说。工诗画,尤善人物、梅花。著有《今乐考证》、《大梅山馆集》、《疏影楼词》。