"决水沼槐安" 诗句出自清代诗人姚燮《过东冈废院喜晤僧仁祥话旧慨然有赠得五十四韵》
名山鹿王宅,一燹馀破寮。
不如岩根松,安然鸱结巢。
堕身穷作僧,有才难世骄。
广长锐谭舌,祇与暝猿饶。
十年种梅花,九年愁雪彫。
人寿春风中,心气落叶飘。
而师香台禅,手缚云根牢。
犄角海柱孤,拄月青天高。
决水沼槐安,蠕蠕万虫逃。
出林独磬声,不镇千笳嚣。
菩萨低长眉,但听雷音潮。
恒河亿亿劫,此劫犹微毛。
师苟入劫亡,亡亦蜉与蟭。
虽运金刚臂,破戒罔资刀。
为投蝇拂青,结束袈裟包。
障面夺剑门,踏苇冲鼋涛。
人间一撒手,仙鬼并难料。
明珠沈九渊,百计艰寻捞。
师实持定心,刚柔两无挠。
苦行嚼烂蓏,息钵荒厓茅。
慧眼烛下方,白骨缠枯蒿。
使尔寸腑慈,郁之生悲号。
三载怜刹那,泪竭眦为焦。
琅然散玉屑,触耳知祥飙。
疾卷蚩尤旗,复喜太平遭。
归山投旧龛,积瓦供牛窌。
视主转疑客,逐吠犬咬咬。
幸留半席床,率意安团瓢。
两庑青莲台,弃肉堆腥臊。
扫除不见功,薰涤久始消。
祇今复三载,约略治楣橑。
譬诸农业田,种禾仅分苗。
天人递因革,色相皆电泡。
讵拥琉璃阶,遂致文殊豪。
且拓南牖虚,面海延清飂。
沙嘴一握峰,古黛青削瑶。
远移金庭梁,卓树蓬壶标。
偃仰城闉松,拱若神灵朝。
戢戢下泛鸥,盘盘上飞雕。
澹日浮作罗,乱烟散成条。
师忧耳目驰,束隅坐甘胶。
奈何吾见闻,听其逝漻漻。
繄昔处同邑,嗅味亲兰交。
离合廿七年,曾不转瞬遥。
每每慕师逸,愤愤怨我劳。
乌防元关深,同困天魔鏖。
津在筏有归,师悴吾宜憔。
病毁惭维摩,未由制烦呶。
逵鸿乏安处,梁燕来诙嘲。
慕师一棱蔬,堪养冰姿姣。
知足乃无辱,顽灵均犁犛。
要难七窍全,遂破乾坤胞。
分袂别师去,漫殷后期邀。
长风襟带间,万里横滔滔。
guò dōng gāng fèi yuàn xǐ wù sēng rén xiáng huà jìu kǎi rán yǒu zèng dé wǔ shí sì yùn
míng shān lù wáng zhái,
yī xiǎn yú pò liáo。
bù rú yán gēn sōng,
ān rán zhī jié cháo。
duò shēn qióng zuò sēng,
yǒu cái nán shì jiāo。
guǎng cháng rùi tán shé,
qí yǔ míng yuán ráo。
shí nián zhǒng méi huā,
jǐu nián chóu xuě diāo。
rén shòu chūn fēng zhōng,
xīn qì luò yè piāo。
ér shī xiāng tái shàn,
shǒu fú yún gēn láo。
jī jiǎo hǎi zhù gū,
zhǔ yuè qīng tiān gāo。
jué shǔi zhǎo huái ān,
rú rú wàn chóng táo。
chū lín dú qìng shēng,
bù zhèn qiān jiā xiāo。
pú sà dī cháng méi,
dàn tīng léi yīn cháo。
héng hé yì yì jié,
cǐ jié yóu wēi máo。
shī gǒu rù jié wáng,
wáng yì fú yǔ jiāo。
sūi yùn jīn gāng bì,
pò jiè wǎng zī dāo。
wèi tóu yíng fú qīng,
jié shù jiā shā bāo。
zhàng miàn duó jiàn mén,
tà wěi chōng yuán tāo。
rén jiān yī sā shǒu,
xiān gǔi bìng nán liào。
míng zhū shěn jǐu yuān,
bǎi jì jiān xún lāo。
shī shí chí dìng xīn,
gāng róu liǎng wú náo。
kǔ xíng jiáo làn luǒ,
xī bō huāng yá máo。
hùi yǎn zhú xià fāng,
bái gǔ chán kū hāo。
shǐ ěr cùn fǔ cí,
yù zhī shēng bēi hào。
sān zài lián chà nà,
lèi jié zì wèi jiāo。
láng rán sàn yù xiè,
hóng ěr zhī xiáng biāo。
jí juàn chī yóu qí,
fù xǐ tài píng zāo。
gūi shān tóu jìu kān,
jī wǎ gōng níu jiào。
shì zhǔ zhuǎn yí kè,
zhú fèi quǎn yǎo yǎo。
xìng líu bàn xí chuáng,
lv̀ yì ān tuán piáo。
liǎng wǔ qīng lián tái,
qì ròu dūi xīng sāo。
sǎo chú bù jiàn gōng,
xūn dí jǐu shǐ xiāo。
qí jīn fù sān zài,
yuē lvè zhì méi lǎo。
pì zhū nóng yè tián,
zhǒng hé jǐn fēn miáo。
tiān rén dì yīn gé,
sè xiāng jiē diàn pào。
jù yǒng líu lí jiē,
sùi zhì wén shū háo。
qiě tuò nán yǒu xū,
miàn hǎi yán qīng liáo。
shā zǔi yī wò fēng,
gǔ dài qīng xuē yáo。
yuǎn yí jīn tíng liáng,
zhuō shù péng hú biāo。
yǎn yǎng chéng yīn sōng,
gǒng ruò shén líng zhāo。
jí jí xià fàn ōu,
pán pán shàng fēi diāo。
dàn rì fú zuò luō,
luàn yān sàn chéng tiáo。
shī yōu ěr mù chí,
shù yú zuò gān xiáo。
nài hé wú jiàn wén,
tīng qí shì liáo liáo。
yī xī chù tóng yì,
xìu wèi qīn lán jiāo。
lí hé niàn qī nián,
céng bù zhuǎn shùn yáo。
měi měi mù shī yì,
fèn fèn yuàn wǒ láo。
wū fáng yuán guān shēn,
tóng kùn tiān mó áo。
jīn zài fá yǒu gūi,
shī cùi wú yí qiáo。
bìng hǔi cán wéi mó,
wèi yóu zhì fán náo。
kúi hóng fá ān chù,
liáng yàn lái hūi cháo。
mù shī yī léng shū,
kān yǎng bīng zī jiāo。
zhī zú nǎi wú rǔ,
wán líng jūn lí lí。
yào nán qī qiào quán,
sùi pò gān kūn bāo。
fēn mèi bié shī qù,
màn yīn hòu qī yāo。
cháng fēng jīn dài jiān,
wàn lǐ héng tāo tāo。
姚燮(1805—1864)晚清文学家、画家。字梅伯,号复庄,又号大梅山民、上湖生、某伯、大某山民、复翁、复道人、野桥、东海生等,浙江镇海(今宁波北仑)人。道光举人,以著作教授终身。治学广涉经史、地理、释道、戏曲、小说。工诗画,尤善人物、梅花。著有《今乐考证》、《大梅山馆集》、《疏影楼词》。