"漫评吟、晓风残月" 诗句出自清代诗人姚燮《金缕曲/贺新郎·屏间记曲拈红豆图为万石君》
jīn lv̌ qū / hè xīn láng · píng jiān jì qū nián hóng dòu tú wèi wàn shí jūn
bié yǒu xiāo hún chù。
màn píng yín 、 xiǎo fēng cán yuè,
dà jiāng dōng qù。
chàng qǐ lí luán ào nóng qū,
piāo luò diàn yún hé xǔ。
yàng bù duàn 、 qīu xīn yī lv̌。
shèng yǒu xiāng sī lí pàn dòu,
lv̀ zhāo yún 、 pìn dào jūn shān nv̌。
lián shǔi kuò,
gé shēng yǔ。
huà píng shí èr xī xiāng zhǔ。
jì nián shí 、 dōng yuán wén yàn,
tiān gāo yuè wǔ。
cùi jiǎ héng fēi rén yǐng luàn,
liáng dào yī shān huā lù。
kàn yín zhú 、 qú shū shì wǔ。
chī jué qī láng hán wēi zùi,
yǐ hóng hóng 、 xì xiào dēng biān pǔ。
dào shàng yǒu,
yī xiē wù。
姚燮(1805—1864)晚清文学家、画家。字梅伯,号复庄,又号大梅山民、上湖生、某伯、大某山民、复翁、复道人、野桥、东海生等,浙江镇海(今宁波北仑)人。道光举人,以著作教授终身。治学广涉经史、地理、释道、戏曲、小说。工诗画,尤善人物、梅花。著有《今乐考证》、《大梅山馆集》、《疏影楼词》。