"归去么" 诗句出自清代诗人姚燮《玉京谣 饮留仙阁,用吴梦窗夷则商犯无射宫调,即题壁。》
yù jīng yáo yǐn líu xiān gé,yòng wú mèng chuāng yí zé shāng fàn wú shè gōng diào,jí tí bì 。
fā duǎn cán xīn cǎo,
lěng kè wú chūn,
nà jì huā zhāo guò。
jìng rì jiā shān,
gāo lóu líu yǐn chà kě。
kàn mì lì 、 yān mǎn yáng zhī,
yǒu kùn yǔ 、 huáng lí shēn zuò。
shēng tí pò。
liāo tā luàn xù,
zūn qián piāo duò。
lán shān jī zhù xiāng chén,
wò chàng wú xiāo,
jiè jiàn lí zhú hé。
zhǔ jǐu shēn cháng,
kōng yú chóu lèi bāo guǒ。
nài dàng rén 、 lián dǐ wēi sī,
xiá bìng hòu 、 zùi hún nán tuǒ。
gūi qù yāo。
fú shàng huà qiáo dēng gě。
姚燮(1805—1864)晚清文学家、画家。字梅伯,号复庄,又号大梅山民、上湖生、某伯、大某山民、复翁、复道人、野桥、东海生等,浙江镇海(今宁波北仑)人。道光举人,以著作教授终身。治学广涉经史、地理、释道、戏曲、小说。工诗画,尤善人物、梅花。著有《今乐考证》、《大梅山馆集》、《疏影楼词》。