“古风何泯”这段文字出自哪里?

上一句:弟而莘莘

“古风何泯”出自清代诗人姚燮的诗句: 《元旦置酒江楼独酌竟日赋四言九章》

下一句:天泽何湮

"古风何泯" 诗句出自清代诗人姚燮《元旦置酒江楼独酌竟日赋四言九章》

日皇东升西山皆笏
孤峰不偻万丈树骨
太清温温孩提识春
饱食无病居然吉人
去腊东邻贻酒最醇
三寸之斝中有九垠
衣冠拜趋俗亦有礼
长孰非兄幼孰非弟?
兄而洵洵
弟而莘莘
古风何泯天泽何湮
我惭歉恩匿不敢群
不群以身而群以心
无怀之衿无弦之琴
云来过窗风来拂衣
俯得鸥语仰逢雀飞
雀飞止林鸥语在浔
浔绿自阴林翠未深
娱我独吟眷我独酌
不将而迎,何摈而却?
不却不迎,何纠何萦?
希以为形
夷以为声
无以为营,吾曷乎名?
抽刀杀人,忍哉同类
伊实未醒胡能知醉?
晨气廓清
甘以浊争
伊实长醉胡由望醒?
淘沙得金
剖石得玉
虽能医贫不能医俗
子孙身腴祖宗魂哭
密堂媚狐荒邱哀猿
咄嗟斯人吾难尽言
吾弗尽言吾罄吾樽
今日何日犬牛亦閒
犬不出巷牛不入田
田气蒸蒸巷有歌声
歌声乍停吾思好莺
莺来当桃燕来当杏
而此空枝已媚江影
江影媚枝亦媚我衣
我衣飔飔心与漾之
我亲无愁开门看鸥
我子无求下滩弄舟
我弟无忧与邻嬉游
我妹我妾插花满头
不识贫贱安知王侯?
我不善饮
已罄一瓯
一瓯之酒薰然酿诗
同调无友和者其谁?
韵以箫孔
弦以瑟丝
彼箫也瑟庶知我思
风动水颦村静林笑
烟开远篁忽有斜照
目所习移今始知妙
安得一竿其间垂钓
钓龙可骑钓鱼可餐
钓之不得亦未为患
否则携斧而薪于山
山容蕖蕖我醉鱼鱼
各藉于虚如相吸嘘
如嘘如吸如暌如接
如拱如揖意不可执
执我长剑挥彼清风
风籁应宫被乎壤穹
一斡机转万里乐同
我厕其中父母雍雍
室家蓬蓬胡不融融
皇圣顺天兵为祥气
匿虱在裈于肤何累?
虽我下民
身非习置
要念村墟亦天子地
阳泽所临曷尝吾弃?
无弃斯完
无扰斯安
圜昊拭镜方舆止磬
我厕其间有山芊芊
有川绵绵胡不闲闲?

yuán dàn zhì jǐu jiāng lóu dú zhuó jìng rì fù sì yán jǐu zhāng
rì huáng dōng shēng,
xī shān jiē hù。
gū fēng bù lv̌,
wàn zhàng shù gǔ。
tài qīng wēn wēn,
hái tí shì chūn。
bǎo shí wú bìng,
jū rán jí rén。
qù là dōng lín,
yí jǐu zùi chún。
sān cùn zhī jiǎ,
zhōng yǒu jǐu yín。
yī guān bài qū,
sú yì yǒu lǐ。
cháng shú fēi xiōng,
yòu shú fēi dì ?
xiōng ér xún xún,
dì ér shēn shēn。
gǔ fēng hé mǐn,
tiān zé hé yīn。
wǒ cán qiàn ēn,
nì bù gǎn qún。
bù qún yǐ shēn,
ér qún yǐ xīn。
wú huái zhī jīn,
wú xián zhī qín。
yún lái guò chuāng,
fēng lái fú yī。
fǔ dé ōu yǔ,
yǎng féng què fēi。
què fēi zhǐ lín,
ōu yǔ zài xún。
xún lv̀ zì yīn,
lín cùi wèi shēn。
yú wǒ dú yín,
juàn wǒ dú zhuó。
bù jiāng ér yíng,
hé bìn ér què ?
bù què bù yíng,
hé jīu hé yíng ?
xī yǐ wèi xíng,
yí yǐ wèi shēng。
wú yǐ wèi yíng,
wú hé hū míng ?
chōu dāo shā rén,
rěn zāi tóng lèi。
yī shí wèi xǐng,
hú néng zhī zùi ?
chén qì kuò qīng,
gān yǐ zhuó zhēng。
yī shí cháng zùi,
hú yóu wàng xǐng ?
táo shā dé jīn,
pōu shí dé yù。
sūi néng yì pín,
bù néng yì sú。
zǐ sūn shēn yú,
zǔ zōng hún kū。
mì táng mèi hú,
huāng qīu āi yuán。
duō jiē sī rén,
wú nán jǐn yán。
wú fú jǐn yán,
wú qìng wú zūn。
jīn rì hé rì,
quǎn níu yì xián。
quǎn bù chū xiàng,
níu bù rù tián。
tián qì zhēng zhēng,
xiàng yǒu gē shēng。
gē shēng zhà tíng,
wú sī hǎo yīng。
yīng lái dāng táo,
yàn lái dāng xìng。
ér cǐ kōng zhī,
yǐ mèi jiāng yǐng。
jiāng yǐng mèi zhī,
yì mèi wǒ yī。
wǒ yī sī sī,
xīn yǔ yàng zhī。
wǒ qīn wú chóu,
kāi mén kàn ōu。
wǒ zǐ wú qíu,
xià tān nòng zhōu。
wǒ dì wú yōu,
yǔ lín xī yóu。
wǒ mèi wǒ qiè,
chā huā mǎn tóu。
bù shì pín jiàn,
ān zhī wáng hóu ?
wǒ bù shàn yǐn,
yǐ qìng yī ōu。
yī ōu zhī jǐu,
xūn rán niàng shī。
tóng diào wú yǒu,
hé zhě qí shúi ?
yùn yǐ xiāo kǒng,
xián yǐ sè sī。
bǐ xiāo yě sè,
shù zhī wǒ sī。
fēng dòng shǔi pín,
cūn jìng lín xiào。
yān kāi yuǎn huáng,
hū yǒu xié zhào。
mù suǒ xí yí,
jīn shǐ zhī miào。
ān dé yī gān,
qí jiān chúi diào。
diào lóng kě qí,
diào yú kě cān。
diào zhī bù dé,
yì wèi wèi huàn。
fǒu zé xié fǔ,
ér xīn yú shān。
shān róng qú qú,
wǒ zùi yú yú。
gè jiè yú xū,
rú xiāng xī xū。
rú xū rú xī,
rú kúi rú jiē。
rú gǒng rú yī,
yì bù kě zhí。
zhí wǒ cháng jiàn,
hūi bǐ qīng fēng。
fēng lài yìng gōng,
bèi hū rǎng qióng。
yī wò jī zhuǎn,
wàn lǐ lè tóng。
wǒ cè qí zhōng,
fù mǔ yōng yōng。
shì jiā péng péng,
hú bù róng róng。
huáng shèng shùn tiān,
bīng wèi xiáng qì。
nì shī zài kūn,
yú fū hé lèi ?
sūi wǒ xià mín,
shēn fēi xí zhì。
yào niàn cūn xū,
yì tiān zǐ dì。
yáng zé suǒ lín,
hé cháng wú qì ?
wú qì sī wán,
wú rǎo sī ān。
yuán hào shì jìng,
fāng yú zhǐ qìng。
wǒ cè qí jiān,
yǒu shān qiān qiān。
yǒu chuān mián mián,
hú bù xián xián ?

姚燮

  姚燮(1805—1864)晚清文学家、画家。字梅伯,号复庄,又号大梅山民、上湖生、某伯、大某山民、复翁、复道人、野桥、东海生等,浙江镇海(今宁波北仑)人。道光举人,以著作教授终身。治学广涉经史、地理、释道、戏曲、小说。工诗画,尤善人物、梅花。著有《今乐考证》、《大梅山馆集》、《疏影楼词》。

Processed in 0.107254 Second , 221 querys.