"何人悲啼?当门嗷嗷小儿女" 诗句出自清代诗人姚燮《拟汉相和歌辞 其七 东门行》
《拟汉相和歌辞 其七 东门行》 拼音标注
nǐ hàn xiāng hé gē cí qí qī dōng mén xíng
bù jiàn bù jū jiā,
bù pín bù chū mén。
chū mén chóu chú sì gù,
shān luò què,
jiāng hé hún。
huán gù wǒ jiā shì,
wǒ jiā shì,
hé rén bēi tí ?
dāng mén áo áo xiǎo ér nv̌,
chuáng shàng yǒu bìng qī。
kuài xīn ān fù dài fù gùi,
cāng cāng zhě tiān,
bù néng miǎn xià mín zhī dùi。
jū bì zhòng lóu,
shí bì féi níu,
yī bì huá chóu。
bù rú gǔ ròu wán hǎo,
sǐ shēng yǔ rǔ xié lǎo。
chū dōng mén,
dōng mén duō jí zhēn。
jí zhēn cóng cóng,
hǔ bào qī zhī。
jūn gūi lái,
jūn gūi lái。
《拟汉相和歌辞 其七 东门行》 作者简介
姚燮(1805—1864)晚清文学家、画家。字梅伯,号复庄,又号大梅山民、上湖生、某伯、大某山民、复翁、复道人、野桥、东海生等,浙江镇海(今宁波北仑)人。道光举人,以著作教授终身。治学广涉经史、地理、释道、戏曲、小说。工诗画,尤善人物、梅花。著有《今乐考证》、《大梅山馆集》、《疏影楼词》。