"孤宿女媭" 诗句出自清代诗人姚燮《祝英台近 其十四 并序》
《祝英台近 其十四 并序》 拼音标注
zhù yīng tái jìn qí shí sì bìng xù
bù féng xiān,
nán gào fó。
láng jiè hǎo jī gǔ。
gū sù nv̌ xū,
huán yǒu shén guā gé。
wèi kān dì mèi dū pāo,
yé niáng bìng sǐ,
líu yī xī 、 yī rén cún huó。
zùi nán gē。
shí nián gù wū liáng xī,
fù le hùi shān sè。
mèng tiē hóng fēi,
tiān shǔi jǐn tóu kuò。
zhēn tóng jǐn lǐ tūn gōu,
zhū xiā duò zhào,
tuō wēi mìng 、 xū bō píng mò。
《祝英台近 其十四 并序》 作者简介
姚燮(1805—1864)晚清文学家、画家。字梅伯,号复庄,又号大梅山民、上湖生、某伯、大某山民、复翁、复道人、野桥、东海生等,浙江镇海(今宁波北仑)人。道光举人,以著作教授终身。治学广涉经史、地理、释道、戏曲、小说。工诗画,尤善人物、梅花。著有《今乐考证》、《大梅山馆集》、《疏影楼词》。