“抱春云”这段文字出自哪里?

上一句:惹凝眸、悄极无言

“抱春云”出自清代诗人姚燮的诗句: 《高阳台 素心蜡梅为叶兰士赋时兰士纳姬小蕙》

下一句:一种幽痴

gāo yáng tái sù xīn là méi wèi yè lán shì fù shí lán shì nà jī xiǎo hùi
tán rǔi rèn huáng,
bīng xī yuē sù,
zhǒng lái hóng xuě lóu qián。
gé jìng yí dēng,
yáo qíng dòu qù yān rán。
wèi shúi hán dé xiāng sī shòu,
rě níng móu 、 qiǎo jí wú yán。
bào chūn yún,
yī zhǒng yōu chī,
jìu qiàn yī chuán。
kuàng qú qìng kǒu gōng wēi xiào,
bèi huán fēng zhàn è,
yě fú mán jiān。
bó zhàng gōng xiāo,
yè shēn yí yù yí yān。
mèng hún yī yáng qīng yú shǔi,
zài rén biān 、 huán zài huā biān。
yuè héng xié,
dàn dàn xiāng yī,
mài mài xiāng lián。

姚燮

  姚燮(1805—1864)晚清文学家、画家。字梅伯,号复庄,又号大梅山民、上湖生、某伯、大某山民、复翁、复道人、野桥、东海生等,浙江镇海(今宁波北仑)人。道光举人,以著作教授终身。治学广涉经史、地理、释道、戏曲、小说。工诗画,尤善人物、梅花。著有《今乐考证》、《大梅山馆集》、《疏影楼词》。

Processed in 0.128436 Second , 221 querys.