"将登太行雪满山" 诗句出自唐代诗人李白《行路难三首》
金樽清酒斗十千,玉盘珍羞直万钱。
停杯投箸不能食,拔剑四顾心茫然。
欲渡黄河冰塞川,将登太行雪满山。
闲来垂钓碧溪上,忽复乘舟梦日边。
行路难!
行路难!
多歧路,今安在?
长风破浪会有时,直挂云帆济沧海。
大道如青天,我独不得出。
羞逐长安社中儿,赤鸡白雉赌梨栗。
弹剑作歌奏苦声,曳裾王门不称情。
淮阴市井笑韩信,汉朝公卿忌贾生。
君不见昔时燕家重郭隗,拥篲折节无嫌猜。
剧辛乐毅感恩分,输肝剖胆效英才。
昭王白骨萦蔓草,谁人更扫黄金台?
行路难,归去来!
有耳莫洗颍川水,有口莫食首阳蕨。
含光混世贵无名,何用孤高比云月?
吾观自古贤达人,功成不退皆殒身。
子胥既弃吴江上,屈原终投湘水滨。
陆机雄才岂自保?
李斯税驾苦不早。
华亭鹤唳讵可闻?
上蔡苍鹰何足道?
君不见吴中张翰称达生,秋风忽忆江东行。
且乐生前一杯酒,何须身后千载名?
《行路难三首》 拼音标注
xíng lù nán sān shǒu
jīn zūn qīng jǐu dǒu shí qiān,
yù pán zhēn xīu zhí wàn qián。
tíng bēi tóu zhù bù néng shí,
bá jiàn sì gù xīn máng rán。
yù dù huáng hé bīng sāi chuān,
jiāng dēng tài xíng xuě mǎn shān。
xián lái chúi diào bì xī shàng,
hū fù chéng zhōu mèng rì biān。
xíng lù nán !
xíng lù nán !
duō qí lù,
jīn ān zài ?
cháng fēng pò làng hùi yǒu shí,
zhí guà yún fān jì cāng hǎi。
dà dào rú qīng tiān,
wǒ dú bù dé chū。
xīu zhú cháng ān shè zhōng ér,
chì jī bái zhì dǔ lí lì。
dàn jiàn zuò gē zòu kǔ shēng,
yè jū wáng mén bù chēng qíng。
huái yīn shì jǐng xiào hán xìn,
hàn zhāo gōng qīng jì jiǎ shēng。
jūn bù jiàn xī shí yàn jiā zhòng guō wěi,
yǒng hùi zhé jié wú xián cāi。
jù xīn lè yì gǎn ēn fēn,
shū gān pōu dǎn xiào yīng cái。
zhāo wáng bái gǔ yíng màn cǎo,
shúi rén gèng sǎo huáng jīn tái ?
xíng lù nán,
gūi qù lái !
yǒu ěr mò xǐ yǐng chuān shǔi,
yǒu kǒu mò shí shǒu yáng jué。
hán guāng hùn shì gùi wú míng,
hé yòng gū gāo bǐ yún yuè ?
wú guān zì gǔ xián dá rén,
gōng chéng bù tùi jiē yǔn shēn。
zǐ xū jì qì wú jiāng shàng,
qū yuán zhōng tóu xiāng shǔi bīn。
lù jī xióng cái qǐ zì bǎo ?
lǐ sī shùi jià kǔ bù zǎo。
huá tíng hè lì jù kě wén ?
shàng cài cāng yīng hé zú dào ?
jūn bù jiàn wú zhōng zhāng hàn chēng dá shēng,
qīu fēng hū yì jiāng dōng xíng。
qiě lè shēng qián yī bēi jǐu,
hé xū shēn hòu qiān zài míng ?