"独角惊传钜野兽" 诗句出自清代诗人杨彝珍《寄郑子尹广文即次其集中窕字韵》
故山岩谷带窈窕,布袜青鞋事深讨。
不辞身世堕黄菅,忍使王风归蔓草。
官如敝屣不自惜,局似残棋差可了。
未昏羽就丛薄宿,已凉叶抱危柯槁。
所叹补牢计已迟,方咎徒薪谋不早。
动地惟闻战鼓悲,连天莫遣妖氛扫。
川光晃带人血赤,野色晴连烟燧晓。
飘飖何地置老夫,萧疏乱发垂蓬葆。
朋旧凋亡远书绝,邻里过从近局少。
一发黔山出天角,几回西望升林杪。
独角惊传钜野兽,再鸣喜听岐山鸟。
新诗出手已怀惭,陋姿对镜先含恼。
入室岂能造疱湢,扫门或许侪佣保。
频梦形容得仿佛,猥诵清诗喜倾倒。
组织诸绮散奇丽,彫刻众形炫工巧。
谁怜寝处傍宫墙,不免鼓钟烦击考,累月常嗟粱肉缺,秋风日送鬓丝老。
草中自古来异人,塞上于今求国宝。
休劳司农馈酒钱,会见行人具刍藁。
褰裳傥共莫髯往,从事无如曾侯好。
千里何辞聘应梁,再拜聊为策赠绕。
我如斥鴳翔蓬蒿,性似爰居安海岛。
行把钓竿拂烟雾,君视我头为谁掉。
《寄郑子尹广文即次其集中窕字韵》 拼音标注
jì zhèng zǐ yǐn guǎng wén jí cì qí jí zhōng tiǎo zì yùn
gù shān yán gǔ dài yǎo tiǎo,
bù wà qīng xié shì shēn tǎo。
bù cí shēn shì duò huáng jiān,
rěn shǐ wáng fēng gūi màn cǎo。
guān rú bì xǐ bù zì xī,
jú sì cán qí chà kě le。
wèi hūn yǔ jìu cóng bó sù,
yǐ liáng yè bào wēi kē gǎo。
suǒ tàn bǔ láo jì yǐ chí,
fāng jìu tú xīn móu bù zǎo。
dòng dì wéi wén zhàn gǔ bēi,
lián tiān mò qiǎn yāo fēn sǎo。
chuān guāng huǎng dài rén xiě chì,
yě sè qíng lián yān sùi xiǎo。
piāo yáo hé dì zhì lǎo fū,
xiāo shū luàn fā chúi péng bǎo。
péng jìu diāo wáng yuǎn shū jué,
lín lǐ guò cóng jìn jú shǎo。
yī fā qián shān chū tiān jiǎo,
jī húi xī wàng shēng lín miǎo。
dú jiǎo liáng chuán jù yě shòu,
zài míng xǐ tīng qí shān niǎo。
xīn shī chū shǒu yǐ huái cán,
lòu zī dùi jìng xiān hán nǎo。
rù shì qǐ néng zào pào bì,
sǎo mén huò xǔ chái yòng bǎo。
pín mèng xíng róng dé fǎng fó,
wěi sòng qīng shī xǐ qīng dǎo。
zǔ zhī zhū qǐ sàn qí lì,
diāo kè zhòng xíng xuàn gōng qiǎo。
shúi lián qǐn chù bàng gōng qiáng,
bù miǎn gǔ zhōng fán jí kǎo,
lèi yuè cháng jiē liáng ròu quē,
qīu fēng rì sòng bìn sī lǎo。
cǎo zhōng zì gǔ lái yì rén,
sāi shàng yú jīn qíu guó bǎo。
xīu láo sī nóng kùi jǐu qián,
hùi jiàn xíng rén jù chú gǎo。
qiān cháng tǎng gòng mò rán wǎng,
cóng shì wú rú céng hóu hǎo。
qiān lǐ hé cí pìn yìng liáng,
zài bài liáo wèi cè zèng rào。
wǒ rú chì yàn xiáng péng hāo,
xìng sì yuán jū ān hǎi dǎo。
xíng bǎ diào gān fú yān wù,
jūn shì wǒ tóu wèi shúi diào。
《寄郑子尹广文即次其集中窕字韵》 作者简介