“当以九鼎重”这段文字出自哪里?

上一句:在兹三吴间

“当以九鼎重”出自明代诗人杨循吉的诗句: 《咏阳山云泉庵大石奉和诸公同游联句之作》

下一句:崇岩借冠冕

"当以九鼎重" 诗句出自明代诗人杨循吉《咏阳山云泉庵大石奉和诸公同游联句之作》

yǒng yáng shān yún quán ān dà shí fèng hé zhū gōng tóng yóu lián jù zhī zuò
wěi zāi cǐ yáng shān,
yǒu shí sì gē sòng。
xíng jiāng bīng kuài jié,
shì yǔ lián huā gòng。
yǎng guān yī hé gāo,
dēng shè bù kě kòng。
niǎo fēi bì huái xiáng,
yún chū zì téng wěng。
gū yuán wài chéng jiào,
kōng lǎng zhōng hán dòng。
shòu rú pì gǔ liáng,
qīng ruò shí yǐn zhòng。
shēn sī dài tiān shè,
zhà zhì lìng rén kǒng。
nóng luó zuò chúi yīn,
hán quán dī wèi dòng。
dài ān yì diān wēi,
xié shāng gèng jiāo zòng。
ěr xié huò pián 扌 fèi,
qín quán shí dú sòng。
wēi wēi shàng shǎo bìng,
sēn sēn xià duō cóng。
huāng yá shǐ shúi kāi,
dǎo shù liàng fēi zhǒng。
zài zī sān wú jiān,
dāng yǐ jǐu dǐng zhòng。
chóng yán jiè guān miǎn,
bēi luán tīng tí kòng。
láo hū yuán gù nì,
bèi yā sōng kān sòng。
qū gōng shǐ dé mén,
cè shēn huán rù nòng。
fú tái liè róng mián,
shōu rǔ jiān zī yòng。
zhì yóu jì qín yú,
cái hé yí yǔ gòng。
lì jǐu qì shī páo,
xiào gāo shēng dá wèng。
lùn nián yuè yīn zhōu,
yán shí hùi táng sòng。
yī wèi fó zhě jū,
yǒng zuò yóu rén fèng。
bìng yí mì zhù shǐ,
mèi chēng tuán yǎng gǒng。
sì fāng chuán bù wú,
zhū gōng píng qiē zhōng。
lín gǔ zú huán suān,
chéng diān mù piān zòng。
zhī yí jù yàn kàn,
jí kǒu nán jié fēng。
gǔi záo shǒu xū pián,
jīng fù bèi yìng tòng。
dōng dài tú xiǎo lǔ,
xī huá móu tūi yōng。
xuán qìng fēng fā míng,
xiāng lú yān jié gōng。
pù shā fú líng yuán,
shí gǎng tíng yuǎn fèng。
shì zhī lóng bá qún,
suǒ gùi xìu hé zhòng。
tōu yú diàn róng cūi,
jìu xì tíng gé dòng。
kū téng màn chuān qiào,
cháng shé shé liāo féng。
qīng yíng shòu zhǐ dàn,
líng lóng tuō ní yōng。
fèi bài běn wú tiǎn,
yǔ hàn zhēng dé dòng。
zāi péi xī chǐ xián,
gōu jià mǐ cùn kōng。
yán fú liáng zì shēng,
qīng qīu yuè kān nòng。
lín shēn bì lài zhú,
lán kù néng zuò wèng。
xīng guāng yóu lì máng,
lóng yín shū yè。
líng shī xún yǐ bīn,
fù níng gǎn yǔ hōng。
jǐu jiē gé shèng shǎng,
pín láo luò qīng mèng。
jí yù yíng zhōng qī,
qí nài huái wēi fèng 。

杨循吉

(1458—1546)明苏州府吴县人,字君谦。成化二十年进士。授礼部主事。好读书,每得意则手舞足蹈,不能自禁,人称“颠主事”。以多病,致仕居支硎山下,课读经史。性狷介,胸襟狭隘,好持人短长。武宗南巡至南京,召赋《打虎曲》称旨,令改武人装,随从左右,常使为乐府、小令,以俳优待之。循吉以为耻而辞归。晚年落寞,更坚癖自好。有《松筹堂集》及杂著多种。

Processed in 0.078050 Second , 221 querys.