"注:■——“获”字繁写后去“犬”部换三点水" 诗句出自元代诗人杨维桢《联句书桂隐主人斋壁》
《联句书桂隐主人斋壁》 拼音标注
lián jù shū gùi yǐn zhǔ rén zhāi bì
jǐu fèng shān yáng piāo dú yīn,
shí nián céng jì cǐ dēng lín。
xiān rén yī qù jú pò dǒu,
xiǎo shān zhòng zhāo huā zuò jīn。
sháo shǔi yán chí yuán xǐ dǎn,
lǎo jiāo shū yè dǎo chōu xīn。
jù tán xiàng xiàn xuě shēng bì,
mù kè shī chéng fēng mǎn lín。
bái mǎ hú sēng jīng xiě jù,
qīng wū fāng shì shí xuán zhēn。
dà huā xuě wǔ kūn wú jiàn,
yī suǒ zhū xiàn hú lv̀ qín。
chū xiá nù hào bān é shòu,
zhèn lóng jiě yǔ xuě yī qín。
xiān rán zì zuò sū mén xiào,
bào xī shúi gē liáng fǔ yín ?
lián jù mí míng shī jù jìu,
nèi zhōng sháo ■ yǒu yí yīn。
zhù : ■ — — “ huò ” zì fán xiě hòu qù “ quǎn ” bù huàn sān diǎn shǔi
《联句书桂隐主人斋壁》 作者简介
杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。