"越赂私通伯" 诗句出自元代诗人杨维桢《【双调】夜行船 吊古》
霸业艰危,叹吴王端为。
苎罗西子,倾城处,妆出苎心娇媚。
奢侈,玉液金茎,宝凤雕龙,银鱼丝。
游戏,沉溺在翠红乡,忘却卧薪滋味。
【前腔】乘机,勾践雄徒。
聚干戈,要雪会稽羞耻。
怀奸计,越赂私通伯。
谁知,忠谏不听,剑赐属镂,灵胥空死。
狼狈,不想道请行成,北面称臣不许。
【斗哈蟆】堪悲,身国俱亡。
把烟花山水,等闲无主。
叹高台百尺,顿遭烈炬。
休觑,珠翠总劫灰,繁华只废基。
恼人意,叵耐范蠡扁舟,一片太湖烟水。
【前腔】听启,李亭荒。
更夫椒树老,浣花池废。
问铜沟明白,美人何处?
春去,杨柳水殿欹,芙蓉池馆摧。
动情的,只见绿树黄鹂,寂寂怨谁无语。
【锦衣香】馆娃宫,荆榛蔽。
响さ廊,莓苔翳。
可惜剩水残山,断崖高寺,百花深处一僧归。
空遗旧迹,走狗斗鸡。
想当年僭祭,望郊台凄凉云树,香水鸳鸯去。
酒城倾坠,茫茫练渎,无边秋水。
【浆水令】采莲泾红芳尽死,越来溪吴歌惨凄。
宫中鹿走草萋萋,黍离故墟,过客伤悲。
离宫废,谁避暑?
琼姬墓冷苍烟蔽。
空原滴,空原滴,梧桐秋雨,台城上,台城上,夜乌啼。
【尾声】越王百计吞吴地,归去层台高起,只今亦是鹧鸪飞处。
《【双调】夜行船 吊古》 拼音标注
【 shuāng diào 】 yè xíng chuán diào gǔ
bà yè jiān wēi,
tàn wú wáng duān wèi。
méng luō xī zǐ,
qīng chéng chù,
zhuāng chū méng xīn jiāo mèi。
shē chǐ,
yù yè jīn jīng,
bǎo fèng diāo lóng,
yín yú sī 。
yóu xì,
chén nì zài cùi hóng xiāng,
wàng què wò xīn zī wèi。
【 qián qiāng 】 chéng jī,
gōu jiàn xióng tú。
jù gān gē,
yào xuě hùi jī xīu chǐ。
huái jiān jì,
yuè lù sī tōng bó 。
shúi zhī,
zhōng jiàn bù tīng,
jiàn sì shǔ lòu,
líng xū kōng sǐ。
láng bèi,
bù xiǎng dào qǐng xíng chéng,
běi miàn chēng chén bù xǔ。
【 dǒu hā má 】 kān bēi,
shēn guó jù wáng。
bǎ yān huā shān shǔi,
děng xián wú zhǔ。
tàn gāo tái bǎi chǐ,
dùn zāo liè jù。
xīu qù,
zhū cùi zǒng jié hūi,
fán huá zhǐ fèi jī。
nǎo rén yì,
pǒ nài fàn lǐ biǎn zhōu,
yī piàn tài hú yān shǔi。
【 qián qiāng 】 tīng qǐ,
lǐ tíng huāng。
gèng fū jiāo shù lǎo,
wǎn huā chí fèi。
wèn tóng gōu míng bái,
měi rén hé chù ?
chūn qù,
yáng lǐu shǔi diàn yī,
fú róng chí guǎn cūi。
dòng qíng de,
zhǐ jiàn lv̀ shù huáng lí,
jì jì yuàn shúi wú yǔ。
【 jǐn yī xiāng 】 guǎn wá gōng,
jīng zhēn bì。
xiǎng さ láng,
méi tái yì。
kě xī shèng shǔi cán shān,
duàn yá gāo sì,
bǎi huā shēn chù yī sēng gūi。
kōng yí jìu jī,
zǒu gǒu dǒu jī。
xiǎng dāng nián jiàn jì,
wàng jiāo tái qī liáng yún shù,
xiāng shǔi yuān yāng qù。
jǐu chéng qīng zhùi,
máng máng liàn dú,
wú biān qīu shǔi。
【 jiāng shǔi lìng 】 cǎi lián jīng hóng fāng jǐn sǐ,
yuè lái xī wú gē cǎn qī。
gōng zhōng lù zǒu cǎo qī qī,
shǔ lí gù xū,
guò kè shāng bēi。
lí gōng fèi,
shúi bì shǔ ?
qióng jī mù lěng cāng yān bì。
kōng yuán dī,
kōng yuán dī,
wú tóng qīu yǔ,
tái chéng shàng,
tái chéng shàng,
yè wū tí。
【 wěi shēng 】 yuè wáng bǎi jì tūn wú dì,
gūi qù céng tái gāo qǐ,
zhǐ jīn yì shì zhè gū fēi chù。
《【双调】夜行船 吊古》 作者简介
杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。