“《千文》智永擅神妙”这段文字出自哪里?

上一句:韩梁张史徒云云

“《千文》智永擅神妙”出自清代诗人杨述曾的诗句: 《题陆乾日隶书千文》

下一句:八百分散留江濆

"《千文》智永擅神妙" 诗句出自清代诗人杨述曾《题陆乾日隶书千文》

秦时王次仲六书变体创八分
梁初周散骑义之碎字编《千文》
羽人已化大鸟去侍郎鬓发嗟如银
迢遥应千载源流一一区河汾
八分鸿都石经后元常隼尾波势尤超群
开元碑颂仅具体韩梁张史徒云云
《千文》智永擅神妙八百分散留江濆
吴兴王孙所传十七卷俗书依仿赝本尤纷纷
松陵陆子嗜古有奇癖虫形鸟迹远欲窥皇坟
一丸隃糜作鍪甲三寸柔翰供锄耘
京华旅食坐无事闲窗素纸舒萝纹
割分篆隶缀晋字规模曹蔡凌右军
当其捉腕时引而不发有如劲弩县千斤
及其纵手快盘空夭矫有如鸷鸟摩秋雯
倏如长矛扫锋锷突如巨石崩崖垠
屹如巍堂列柱础绵如远岫霏烟云
攫张如怒群龙奋鳞爪敷纷如缀百卉垂葩芬
或如淇园风动千竹叶薿薿或如湘流帆转九折波沄沄
纤浓各意态直曲随锯釿
含文复包质强力还丰筋
书成应置国门外摹观纸价逾元纁
嗟予学奇觚拙手空辛勤
华山岱岳未经到合阳酸枣凭传闻
玄黄剩句《兔园册》《凡将》《急就》同断断
绾蛇萦蚓自嗤笑偶游燕市欣逢君
一编示我插高架缥囊珍重薰香芸
恍悬师宜帐疑曳羊欣裙
何当数晨夕泥饮乘酣醺
便从窃柎学梁鹄还持奇字师刘棻
昨宵残月正离毕飞雨飘霅雷砏磤
晓来西山起晴色豁开东牖延朝昕
摩挲旧籍忽三叹沈吟拂几心殷殷
张生石鼓李潮篆杜诗韩笔万丈光炘炘
我生已晚学芜劣文章岂直殊莸薰
摇毫掷简不知暮起看遥树漠漠含斜曛

tí lù gān rì lì shū qiān wén
qín shí wáng cì zhòng,
lìu shū biàn tǐ chuàng bā fēn。
liáng chū zhōu sàn qí,
yì zhī sùi zì biān 《 qiān wén 》。
yǔ rén yǐ huà dà niǎo qù,
shì láng bìn fā jiē rú yín。
tiáo yáo yìng qiān zài,
yuán líu yī yī qū hé fén。
bā fēn hóng dū shí jīng hòu,
yuán cháng zhǔn wěi bō shì yóu chāo qún。
kāi yuán bēi sòng jǐn jù tǐ,
hán liáng zhāng shǐ tú yún yún。
《 qiān wén 》 zhì yǒng shàn shén miào,
bā bǎi fēn sàn líu jiāng fén。
wú xīng wáng sūn suǒ chuán shí qī juàn,
sú shū yī fǎng yàn běn yóu fēn fēn。
sōng líng lù zǐ shì gǔ yǒu qí pǐ,
chóng xíng niǎo jī yuǎn yù kūi huáng fén。
yī wán yú mí zuò móu jiǎ,
sān cùn róu hàn gōng chú yún。
jīng huá lv̌ shí zuò wú shì,
xián chuāng sù zhǐ shū luó wén。
gē fēn zhuàn lì zhùi jìn zì,
gūi mó cáo cài líng yòu jūn。
dāng qí zhuō wàn shí yǐn ér bù fā,
yǒu rú jìng nǔ xiàn qiān jīn。
jí qí zòng shǒu kuài pán kōng yāo jiǎo,
yǒu rú zhì niǎo mó qīu wén。
shū rú cháng máo sǎo fēng è,
tū rú jù shí bēng yá yín。
yì rú wēi táng liè zhù chǔ,
mián rú yuǎn xìu fēi yān yún。
jué zhāng rú nù qún lóng fèn lín zhuǎ,
fū fēn rú zhùi bǎi hùi chúi pā fēn。
huò rú qí yuán fēng dòng qiān zhú yè nǐ nǐ,
huò rú xiāng líu fān zhuǎn jǐu zhé bō yún yún。
xiān nóng gè yì tài,
zhí qū súi jù yín。
hán wén fù bāo zhí,
qiáng lì huán fēng jīn。
shū chéng yìng zhì guó mén wài,
mó guān zhǐ jià yú yuán xūn。
jiē yú xué qí gū,
zhuó shǒu kōng xīn qín。
huá shān dài yuè wèi jīng dào,
hé yáng suān zǎo píng chuán wén。
xuán huáng shèng jù 《 tù yuán cè 》,
《 fán jiāng 》 《 jí jìu 》 tóng duàn duàn。
wǎn shé yíng yǐn zì chī xiào,
ǒu yóu yàn shì xīn féng jūn。
yī biān shì wǒ chā gāo jià,
piǎo náng zhēn zhòng xūn xiāng yún。
huǎng xuán shī yí zhàng,
yí yè yáng xīn qún。
hé dāng shù chén xī,
ní yǐn chéng hān xūn。
biàn cóng qiè fū xué liáng hú,
huán chí qí zì shī líu fén。
zuó xiāo cán yuè zhèng lí bì,
fēi yǔ piāo zhá léi fēn yǐn。
xiǎo lái xī shān qǐ qíng sè,
huō kāi dōng yǒu yán zhāo xīn。
mó suō jìu jí hū sān tàn,
shěn yín fú jī xīn yīn yīn。
zhāng shēng shí gǔ lǐ cháo zhuàn,
dù shī hán bǐ wàn zhàng guāng xīn xīn。
wǒ shēng yǐ wǎn xué wú liè,
wén zhāng qǐ zhí shū yóu xūn。
yáo háo zhí jiǎn bù zhī mù,
qǐ kàn yáo shù mò mò hán xié xūn。

杨述曾

(1698—1767)清江苏武进人,字二思,号企山。杨椿子。少承家学,有史才。乾隆元年举鸿博。七年举进士,授编修,擢侍读。二十四年,充《通鉴辑览》馆纂修官。书将脱稿时卒。有《南圃文稿》。

Processed in 0.235492 Second , 181 querys.