"月映群帝佩" 诗句出自清代诗人杨深秀《春暮得秋湄太原书却寄》
美人在雁门,寄我一端绮。
春风吹我愁,忽满晋祠水。
晋祠春水绿沄沄,万树桃花粲锦云。
长亭短亭一百五,茅龙一夜度吟魂。
却从天际路,邂逅云中君。
月映群帝佩,风摇列仙裙。
红尾小凤臆语我,使我手搢碧玉称外臣。
臣家赤野无春草,麦苗桑叶青欲了。
往日膏腴比龙鳞,即今灼裂成龟兆。
臣谨顿首,伏俯私告。
帝旁玉女何不排青云,撒白雨,使我士女前歌而后舞。
帝乃嘘万里之天风,送我太行之西,洪河之东。
鲸波百丈悬瓮寺,羊肠九折铜鞮宫。
美人幽居怨瑶瑟,明睐垂泪双玉红。
告我春欲尽,寂寞无花丛。
台骀之帝子,藐姑射之神人。
赤豹云軿日六簙,屯膏不下愁吾民。
美人美人尔莫怨,三十六帝余亲见。
无须膜拜祝香花,会有唾咳激竹箭。
君不闻唐祠峨峨晋水曲,自昔能为一方福。
若令群黎靡孑遗,至今谁为荐椒菊。
还君锦绣段,持作荒年谷。
不用蓬首怨春归,行看夏雨生众绿。
《春暮得秋湄太原书却寄》 拼音标注
chūn mù dé qīu méi tài yuán shū què jì
měi rén zài yàn mén,
jì wǒ yī duān qǐ。
chūn fēng chūi wǒ chóu,
hū mǎn jìn cí shǔi。
jìn cí chūn shǔi lv̀ yún yún,
wàn shù táo huā càn jǐn yún。
cháng tíng duǎn tíng yī bǎi wǔ,
máo lóng yī yè dù yín hún。
què cóng tiān jì lù,
xiè hòu yún zhōng jūn。
yuè yìng qún dì pèi,
fēng yáo liè xiān qún。
hóng wěi xiǎo fèng yì yǔ wǒ,
shǐ wǒ shǒu jìn bì yù chēng wài chén。
chén jiā chì yě wú chūn cǎo,
mài miáo sāng yè qīng yù le。
wǎng rì gāo yú bǐ lóng lín,
jí jīn zhuó liè chéng gūi zhào。
chén jǐn dùn shǒu,
fú fǔ sī gào。
dì páng yù nv̌ hé bù pái qīng yún,
sā bái yǔ,
shǐ wǒ shì nv̌ qián gē ér hòu wǔ。
dì nǎi xū wàn lǐ zhī tiān fēng,
sòng wǒ tài xíng zhī xī,
hóng hé zhī dōng。
jīng bō bǎi zhàng xuán wèng sì,
yáng cháng jǐu zhé tóng dī gōng。
měi rén yōu jū yuàn yáo sè,
míng lài chúi lèi shuāng yù hóng。
gào wǒ chūn yù jǐn,
jì mò wú huā cóng。
tái tái zhī dì zǐ,
miǎo gū shè zhī shén rén。
chì bào yún píng rì lìu bó,
tún gāo bù xià chóu wú mín。
měi rén měi rén ěr mò yuàn,
sān shí lìu dì yú qīn jiàn。
wú xū mò bài zhù xiāng huā,
hùi yǒu tuò ké jī zhú jiàn。
jūn bù wén táng cí é é jìn shǔi qū,
zì xī néng wèi yī fāng fú。
ruò lìng qún lí mǐ jié yí,
zhì jīn shúi wèi jiàn jiāo jú。
huán jūn jǐn xìu duàn,
chí zuò huāng nián gǔ。
bù yòng péng shǒu yuàn chūn gūi,
xíng kàn xià yǔ shēng zhòng lv̀。
《春暮得秋湄太原书却寄》 作者简介
(1849—1898)山西闻喜人,原名毓秀,字漪村,号孴孴子。光绪十五年进士,授刑部主事。累官御史。百日维新间,屡疏言事,严劾守旧大臣。政变起,抗疏请归政皇帝,被杀。为戊戌六君子之一。有《雪虚声堂诗草》、《杨漪村侍御奏稿》等。