"纵横收七雄" 诗句出自明代诗人杨起元《拟古诗二十首 其十七》
《拟古诗二十首 其十七》 拼音标注
nǐ gǔ shī èr shí shǒu qí shí qī
lǐn lǐn sùi yún mò,
xīng yán guān qún shū。
dà zāi hóng fàn piān,
dì xùn shú gǎn yú。
zòng héng shōu qī xióng,
fǎ lv̀ dàng qín qū。
jīng zhú mài xī jīng,
jié yì qīng dōng dū。
wèi cái jìn qīng tán,
táng shī sòng míng rú。
wǎn wǎn lán zhà zhōng,
zhú zhú míng yù qū。
shèng dài pì gān kūn,
mò yǔ sān huáng fú。
xiāng yè jí jì shí,
xué zhú xīu hán zhū。
lì nián guò èr bǎi,
fēng sú huán huáng yú。
píng kāng yòng zhèng zhí,
xián zhì shèn qí qū。
《拟古诗二十首 其十七》 作者简介
(1547—1599)广东归善人,字贞复,号复所。万历五年进士。从罗汝芳学王阳明理学。张居正当政,恶讲学。适汝芳被劾罢,起元宗王学如常。官至吏部左侍郎。天启初追谥文懿。有《證学编》、《杨文懿集》等。