"竟将母子强分离" 诗句出自明代诗人杨爵《鬻子行》
燕街寡妇泪涟涟,自言夫死未期年。
昼勤织纺为衣食,夜抚孤儿不遑眠。
孤儿幸能学步履,我夫有以继其先。
成立时遇清明节,今将麦饭洒埏前。
妾身百年归于室,地下逢夫无愧颜。
奈何我生日茕茕,靡依靡怙叹伶仃。
旻天不吊此穷苦,疾威频将下土倾。
往年麦豆皆枯槁,晚禾遭霜又未成。
今春父子不相顾,骨肉分离向远行。
眼见旧时多富姿,而今转作沟中泥。
母子困阨何所赖,泣抱孤儿走京师。
谁知京师亦萧条,哀哉艰难无处号。
街头死者无人掩,多是流民向此逃。
母寒儿饥日叫哭,无力走去但匍匐。
眼中流泪口中干,只得将儿入市鬻。
市上纷纷草标待,卖者空多买者稀。
直到日夕才定约,破钱百文救我饥。
思量此钱买黍饭,是食吾儿肤与肌。
抆泪收钱敝裳湿,如割心肺痛难支。
母解怀抱将儿出,儿将两手抱母衣。
跌脚投地气欲绝,竟将母子强分离。
买主抱儿色凄惨,妇人欲去步难移。
儿哭声,母哭声,皆哭死者又哭生。
儿哭母毒舍我去,母哭苍天叫不应。
《鬻子行》 拼音标注
yù zǐ xíng
yàn jiē guǎ fù lèi lián lián,
zì yán fū sǐ wèi qī nián。
zhòu qín zhī fǎng wèi yī shí,
yè fǔ gū ér bù huáng mián。
gū ér xìng néng xué bù lv̌,
wǒ fū yǒu yǐ jì qí xiān。
chéng lì shí yù qīng míng jié,
jīn jiāng mài fàn sǎ yán qián。
qiè shēn bǎi nián gūi yú shì,
dì xià féng fū wú kùi yán。
nài hé wǒ shēng rì qióng qióng,
mǐ yī mǐ hù tàn líng dīng。
mín tiān bù diào cǐ qióng kǔ,
jí wēi pín jiāng xià tǔ qīng。
wǎng nián mài dòu jiē kū gǎo,
wǎn hé zāo shuāng yòu wèi chéng。
jīn chūn fù zǐ bù xiāng gù,
gǔ ròu fēn lí xiàng yuǎn xíng。
yǎn jiàn jìu shí duō fù zī,
ér jīn zhuǎn zuò gōu zhōng ní。
mǔ zǐ kùn è hé suǒ lài,
qì bào gū ér zǒu jīng shī。
shúi zhī jīng shī yì xiāo tiáo,
āi zāi jiān nán wú chù hào。
jiē tóu sǐ zhě wú rén yǎn,
duō shì líu mín xiàng cǐ táo。
mǔ hán ér jī rì jiào kū,
wú lì zǒu qù dàn pú fú。
yǎn zhōng líu lèi kǒu zhōng gān,
zhǐ dé jiāng ér rù shì yù。
shì shàng fēn fēn cǎo biāo dài,
mài zhě kōng duō mǎi zhě xī。
zhí dào rì xī cái dìng yuē,
pò qián bǎi wén jìu wǒ jī。
sī liàng cǐ qián mǎi shǔ fàn,
shì shí wú ér fū yǔ jī。
wèn lèi shōu qián bì cháng shī,
rú gē xīn fèi tòng nán zhī。
mǔ jiě huái bào jiāng ér chū,
ér jiāng liǎng shǒu bào mǔ yī。
diē jiǎo tóu dì qì yù jué,
jìng jiāng mǔ zǐ qiáng fēn lí。
mǎi zhǔ bào ér sè qī cǎn,
fù rén yù qù bù nán yí。
ér kū shēng,
mǔ kū shēng,
jiē kū sǐ zhě yòu kū shēng。
ér kū mǔ dú shè wǒ qù,
mǔ kū cāng tiān jiào bù yìng。