"冰坚五六尺" 诗句出自清代诗人杨宾《述怀五百字留别吴门诸同学》
忆昔居安城,发覆才半额。
举止异常儿,父母争怜惜。
自谓守青缃,终身寄篇籍。
薄有良田畴,东西免怵迫。
孰知生不辰,风波荡几席。
悲哉我二人,家破投蛮貊。
道远八千里,冰坚五六尺。
关云片片黄,塞草荒荒白。
平生未出门,出门乃局蹐。
不复见中原,焉能得安宅。
犹记送行时,舟泊姑苏驿。
大母惨不言,仲父相扶掖。
宛转就母怀,仓皇竟无策。
牵衣哭一声,寸寸肝肠磔。
弟妹年更小,但闻语啧啧。
我尚无所知,彼亦何足责。
仲父养军中,不作沟中瘠。
车骑有香囊,仲郢无牙笏。
春冬搦管书,秋夏弯弓射。
覆巢赖有此,亦足安魂魄。
蹉跎八九年,仲父复易箦。
故乡未得归,大母垂黄发。
极北望我父,血流双眼赤。
纵有断鸿飞,奈此重关隔。
可怜七尺躯,怅怅何所适。
从兹事砚田,长作吴中客。
愧乏济川才,又非凌风翮。
谬辱诸贤豪,谓可倾肝膈。
班荆多赠缟,盘飧或寘璧。
借以供大母,庶几慰日夕。
而乃天不吊,大母溘焉没。
客路挽灵车,家山谋窆穸。
窆穸复踟躇,宁忍闻沙碛。
恐我父母知,老年伤踊擗。
终念此大事,敢用私情格。
所赖有季弟,晨昏强宽释。
同气有三人,季不离亲侧。
大母在堂时,仲亦关东役。
嗟予独何人,廿载情空剧。
赎罪少黄金,鸣冤须肺石。
天子昨南巡,愿以身代谪。
銮舆已垂问,鞭挞仍遭斥。
自叹一男儿,遇事能擘画。
翻不若缇萦,上书传史册。
岁月如逝波,转眼已非昔。
更不省庭闱,生子诚何益。
结束新征衣,包裹旧巾帻。
挥手别亲朋,洒泪辞叔伯。
萧萧白日寒,渺渺云山碧。
谁云道路长,今日乾坤窄。
《述怀五百字留别吴门诸同学》 拼音标注
shù huái wǔ bǎi zì líu bié wú mén zhū tóng xué
yì xī jū ān chéng,
fā fù cái bàn é。
jǔ zhǐ yì cháng ér,
fù mǔ zhēng lián xī。
zì wèi shǒu qīng xiāng,
zhōng shēn jì piān jí。
bó yǒu liáng tián chóu,
dōng xī miǎn chù pò。
shú zhī shēng bù chén,
fēng bō dàng jī xí。
bēi zāi wǒ èr rén,
jiā pò tóu mán mò。
dào yuǎn bā qiān lǐ,
bīng jiān wǔ lìu chǐ。
guān yún piàn piàn huáng,
sāi cǎo huāng huāng bái。
píng shēng wèi chū mén,
chū mén nǎi jú jí。
bù fù jiàn zhōng yuán,
yān néng dé ān zhái。
yóu jì sòng xíng shí,
zhōu bó gū sū yì。
dà mǔ cǎn bù yán,
zhòng fù xiāng fú yè。
wǎn zhuǎn jìu mǔ huái,
cāng huáng jìng wú cè。
qiān yī kū yī shēng,
cùn cùn gān cháng zhé。
dì mèi nián gèng xiǎo,
dàn wén yǔ zé zé。
wǒ shàng wú suǒ zhī,
bǐ yì hé zú zé。
zhòng fù yǎng jūn zhōng,
bù zuò gōu zhōng jí。
chē qí yǒu xiāng náng,
zhòng yǐng wú yá hù。
chūn dōng nuò guǎn shū,
qīu xià wān gōng shè。
fù cháo lài yǒu cǐ,
yì zú ān hún pò。
cuō tuó bā jǐu nián,
zhòng fù fù yì zé。
gù xiāng wèi dé gūi,
dà mǔ chúi huáng fā。
jí běi wàng wǒ fù,
xiě líu shuāng yǎn chì。
zòng yǒu duàn hóng fēi,
nài cǐ zhòng guān gé。
kě lián qī chǐ qū,
chàng chàng hé suǒ shì。
cóng zī shì yàn tián,
cháng zuò wú zhōng kè。
kùi fá jì chuān cái,
yòu fēi líng fēng hé。
mìu rǔ zhū xián háo,
wèi kě qīng gān gé。
bān jīng duō zèng gǎo,
pán sūn huò zhì bì。
jiè yǐ gōng dà mǔ,
shù jī wèi rì xī。
ér nǎi tiān bù diào,
dà mǔ kè yān méi。
kè lù wǎn líng chē,
jiā shān móu biǎn xì。
biǎn xì fù chí chú,
níng rěn wén shā qì。
kǒng wǒ fù mǔ zhī,
lǎo nián shāng yǒng pì。
zhōng niàn cǐ dà shì,
gǎn yòng sī qíng gé。
suǒ lài yǒu jì dì,
chén hūn qiáng kuān shì。
tóng qì yǒu sān rén,
jì bù lí qīn cè。
dà mǔ zài táng shí,
zhòng yì guān dōng yì。
jiē yú dú hé rén,
niàn zài qíng kōng jù。
shú zùi shǎo huáng jīn,
míng yuān xū fèi shí。
tiān zǐ zuó nán xún,
yuàn yǐ shēn dài zhé。
luán yú yǐ chúi wèn,
biān tà réng zāo chì。
zì tàn yī nán ér,
yù shì néng bò huà。
fān bù ruò tí yíng,
shàng shū chuán shǐ cè。
sùi yuè rú shì bō,
zhuǎn yǎn yǐ fēi xī。
gèng bù shěng tíng wéi,
shēng zǐ chéng hé yì。
jié shù xīn zhēng yī,
bāo guǒ jìu jīn zé。
hūi shǒu bié qīn péng,
sǎ lèi cí shū bó。
xiāo xiāo bái rì hán,
miǎo miǎo yún shān bì。
shúi yún dào lù cháng,
jīn rì gān kūn zhǎi。
《述怀五百字留别吴门诸同学》 作者简介
(1650—1720)浙江山阴人,字可师,号耕夫,晚号大瓢山人。为人作幕。其父坐事长流宁古塔,请代父戍不许,与弟先后出塞省父。习其地理沿革、山川道里、风土人情,著《柳边纪略》,为世所称。另有《晞发堂集》、《杨大瓢杂文残稿》。