“竟与天光山光相嘘相噙浩渺通无垠”这段文字出自哪里?

上一句:松兮松兮孰与写其真

“竟与天光山光相嘘相噙浩渺通无垠”出自清代诗人颜检的诗句: 《由南山口至松树塘》

下一句:去路何回沿

"竟与天光山光相嘘相噙浩渺通无垠" 诗句出自清代诗人颜检《由南山口至松树塘》

南山之南山岧峣满山白雪堆琼瑶
我从山口入山去直欲置身绝顶扪青霄
所在皓以洁入目清无嚣
危峰互高下怪石争硗礅
十里五里时有疏林相掩映还听冰融春涧潺湲一水鸣轻涛
轻涛殊不恶游禽亦共乐
几阵乌鸦绕树飞忽闻雌雉山梁作
引领望山梁高处生寒光
崩崖欲断不得断冻云如卧还如僵
云接山峰峰积雪混然一气含苍茫
山灵招我顾我笑微风拂拂恍惚相引来天阊
乱山束车路山鸟导先步
步步入崔嵬一步一回顾
回顾已失岭下村举头复见青松树
松树争茏苁树树涵烟容
嗟我月余不及见对之能勿开心胸
心胸开坐莓苔松风入耳声悠哉
风声松声相喧您一鞭遥指顶上来
顶上真窅窱崇高立孤庙
群山相与环旭日临空照
观者于兹叹神奇愧我尘踪今亦到
此山穹窿自古今我来俯仰还凭吊
庙中却立循阶墀庙外踯躅观唐碑
碑文漫漶字残蚀碑石斑驳光陆离
匆匆拂拭不能尽其词词中约略惟纪侯姜师
侯姜师绩不足尚贞观事业犹于千载想见之
驱车下山去短桥复几度
山雪溪雪白有痕岭松涧松碧无数
君不见盘旋屈曲如游龙当空一落奇势飞动多横纵
又不见虬髯巍巍直立致天矫独以瘦硬铁骨支撑寒漠奋鳞爪
或且谡谡如鸣籁或复亭亭如张盖
参差历落不知几经春坐阅往来过客同沤尘
孤干贞心总不改苍颜翟黛终有神
松兮松兮孰与写其真竟与天光山光相嘘相噙浩渺通无垠
去路何回沿四面凌巑岏
凿石以开道盛夏犹余寒
萦纡山势曲而曲毗连磴道盘复盘
围以石墙垣缭以木栏干
缘溪绝窈窕何处闻哗喧
悠然雪径开三三郁然松荫青毵毵
云迷北山北路越南山南
人影乱移树影静后车还接前车谈
前后车遥长亘里声息相闻仅如咫
才看古干横马前倏仰乔柯出云底
忆昔官南滇曾上哀牢山
哀牢山头老松几万本松花松叶落地如铺毡
清阴下跨骢马;款段徐行神潇洒飘飘一若登仙者
今日坐松间又似重游也
乃知人间清闲真境不易得得之往往在于寂寞荒凉之穷野
日落晚风凉人来松树塘
眼波集暮景鼻观闻松香
山峨峨兮水汤汤雪皑皑兮松苍苍
安得此间买田一二顷终吾身兮以徜徉

yóu nán shān kǒu zhì sōng shù táng
nán shān zhī nán shān tiáo yáo,
mǎn shān bái xuě dūi qióng yáo。
wǒ cóng shān kǒu rù shān qù,
zhí yù zhì shēn jué dǐng mén qīng xiāo。
suǒ zài hào yǐ jié,
rù mù qīng wú xiāo。
wēi fēng hù gāo xià,
guài shí zhēng qiāo dūn。
shí lǐ wǔ lǐ shí yǒu shū lín xiāng yǎn yìng,
huán tīng bīng róng chūn jiàn chán yuán yī shǔi míng qīng tāo。
qīng tāo shū bù è,
yóu qín yì gòng lè。
jī zhèn wū yā rào shù fēi,
hū wén cí zhì shān liáng zuò。
yǐn lǐng wàng shān liáng,
gāo chù shēng hán guāng。
bēng yá yù duàn bù dé duàn,
dòng yún rú wò huán rú jiāng。
yún jiē shān fēng fēng jī xuě,
hùn rán yī qì hán cāng máng。
shān líng zhāo wǒ gù wǒ xiào,
wēi fēng fú fú huǎng hū xiāng yǐn lái tiān chāng。
luàn shān shù chē lù,
shān niǎo dǎo xiān bù。
bù bù rù cūi wéi,
yī bù yī húi gù。
húi gù yǐ shī líng xià cūn,
jǔ tóu fù jiàn qīng sōng shù。
sōng shù zhēng lóng cōng,
shù shù hán yān róng。
jiē wǒ yuè yú bù jí jiàn,
dùi zhī néng wù kāi xīn xiōng。
xīn xiōng kāi,
zuò méi tái,
sōng fēng rù ěr shēng yōu zāi。
fēng shēng sōng shēng xiāng xuān nín,
yī biān yáo zhǐ dǐng shàng lái。
dǐng shàng zhēn yǎo tiào,
chóng gāo lì gū miào。
qún shān xiāng yǔ huán,
xù rì lín kōng zhào。
guān zhě yú zī tàn shén qí,
kùi wǒ chén zōng jīn yì dào。
cǐ shān qióng lóng zì gǔ jīn,
wǒ lái fǔ yǎng huán píng diào。
miào zhōng què lì xún jiē chí,
miào wài zhí zhú guān táng bēi。
bēi wén màn huàn zì cán shí,
bēi shí bān bó guāng lù lí。
cōng cōng fú shì bù néng jǐn qí cí,
cí zhōng yuē lvè wéi jì hóu jiāng shī。
hóu jiāng shī jī bù zú shàng,
zhēn guān shì yè yóu yú qiān zài xiǎng jiàn zhī。
qū chē xià shān qù,
duǎn qiáo fù jī dù。
shān xuě xī xuě bái yǒu hén,
líng sōng jiàn sōng bì wú shù。
jūn bù jiàn pán xuán qū qū rú yóu lóng,
dāng kōng yī luò qí shì fēi dòng duō héng zòng。
yòu bù jiàn qíu rán wēi wēi zhí lì zhì tiān jiǎo,
dú yǐ shòu yìng tiě gǔ zhī chēng hán mò fèn lín zhuǎ。
huò qiě sù sù rú míng lài,
huò fù tíng tíng rú zhāng gài。
cān chà lì luò bù zhī jī jīng chūn,
zuò yuè wǎng lái guò kè tóng òu chén。
gū gān zhēn xīn zǒng bù gǎi,
cāng yán dí dài zhōng yǒu shén。
sōng xī sōng xī shú yǔ xiě qí zhēn,
jìng yǔ tiān guāng shān guāng xiāng xū xiāng qín hào miǎo tōng wú yín。
qù lù hé húi yán,
sì miàn líng cuán yuán。
záo shí yǐ kāi dào,
shèng xià yóu yú hán。
yíng yū shān shì qū ér qū,
pí lián dèng dào pán fù pán。
wéi yǐ shí qiáng yuán,
liáo yǐ mù lán gān。
yuán xī jué yǎo tiǎo,
hé chù wén huā xuān。
yōu rán xuě jìng kāi sān sān,
yù rán sōng yìn qīng sān sān。
yún mí běi shān běi,
lù yuè nán shān nán。
rén yǐng luàn yí shù yǐng jìng,
hòu chē huán jiē qián chē tán。
qián hòu chē yáo cháng gèn lǐ,
shēng xī xiāng wén jǐn rú zhǐ。
cái kàn gǔ gān héng mǎ qián,
shū yǎng qiáo kē chū yún dǐ。
yì xī guān nán diān,
céng shàng āi láo shān。
āi láo shān tóu lǎo sōng jī wàn běn,
sōng huā sōng yè luò dì rú pū zhān。
qīng yīn xià,
kuà cōng mǎ ; kuǎn duàn xú xíng shén xiāo sǎ,
piāo piāo yī ruò dēng xiān zhě。
jīn rì zuò sōng jiān,
yòu sì zhòng yóu yě。
nǎi zhī rén jiān qīng xián zhēn jìng bù yì dé,
dé zhī wǎng wǎng zài yú jì mò huāng liáng zhī qióng yě。
rì luò wǎn fēng liáng,
rén lái sōng shù táng。
yǎn bō jí mù jǐng,
bí guān wén sōng xiāng。
shān é é xī shǔi tāng tāng,
xuě ái ái xī sōng cāng cāng。
ān dé cǐ jiān mǎi tián yī èr qǐng,
zhōng wú shēn xī yǐ cháng yáng。

颜检

(?—1833)广东连平人,字惺甫。颜希深子。乾隆拔贡。嘉庆间累官直隶总督。折狱明允,为仁宗嘉许。坐事革职,遣戍乌鲁木齐。旋起用,道光间复擢至直隶总督。

Processed in 0.080573 Second , 215 querys.