“中有长江横界井络域”这段文字出自哪里?

上一句:登高一望但见千里百里峰峦涌翠如海涛

“中有长江横界井络域”出自明代诗人薛瑄的诗句: 《西蜀歌》

下一句:发源岷麓东注沧溟无底谷

"中有长江横界井络域" 诗句出自明代诗人薛瑄《西蜀歌》

天险不可升地险犹可登
西蜀之山盘亘大地几万里层峦叠嶂危峰峭壁何崚嶒
西岭峨峨太古雪巫山苍苍晓云白
北有剑阁中天削出石门高南有峨眉凌空夤缘鸟道窄
群山合沓险远不可穷危梯侧径无不相连通
楩楠松柏古木不知数攒峦架壑阴森蓊郁起烟雾
野花涧草乱杂难具名纷葩蒙茸齐沾天雨露
熊罴虎豹猿狖相与为群曹幽禽怪鸟雄飞雌绕各以时鸣号
蜀山草木鸟兽之环奇也如此登高一望但见千里百里峰峦涌翠如海涛
中有长江横界井络域发源岷麓东注沧溟无底谷
深山幽壑溪涧千万支穿林络石竟与岷江共联属
蜀水行地山入云东连吴会西昆崙
梁州旧是禹迹九州地谁言自古隔绝不与通中原
忆我总角年曾来到西川
惟时记一不识百白头回想空茫然
前年丹诏下田里布衣走马见天子
擢官便作大理丞持节重到三川里
三川山水得纵观笑睨重险轻狂澜
不为三峡猿鸣堕清泪不为五夜鹃啼惨旅颜
老读古书破万卷物理深深颇窥见
大莫大于天无际眼中山水足惊羡
慨此悠悠险隘区一分一合千古馀
奸雄割据奴辈尔干戈盗弄鼠子如
独想南阳老诸葛三顾茅庐鱼水合
复汉功留二表中出师星向五丈落
至今庙食锦水头讨贼忠义垂千秋
下视纷纷草窃盗名字泯没何异狐鼠澌腐埋山丘
只今天开明运四海为家日岷江安流道途夷坦险阻失
我作歌词纪载混一全盛时期与江山永永传无极

《西蜀歌》 拼音标注

xī shǔ gē
tiān xiǎn bù kě shēng,
dì xiǎn yóu kě dēng。
xī shǔ zhī shān pán gèn dà dì jī wàn lǐ,
céng luán dié zhàng wēi fēng qiào bì hé léng céng。
xī líng é é tài gǔ xuě,
wū shān cāng cāng xiǎo yún bái。
běi yǒu jiàn gé zhōng tiān xuē chū shí mén gāo,
nán yǒu é méi líng kōng yín yuán niǎo dào zhǎi。
qún shān hé tà xiǎn yuǎn bù kě qióng,
wēi tī cè jìng wú bù xiāng lián tōng。
pián nán sōng bǎi gǔ mù bù zhī shù,
zǎn luán jià hè yīn sēn wěng yù qǐ yān wù。
yě huā jiàn cǎo luàn zá nán jù míng,
fēn pā méng róng qí zhān tiān yǔ lù。
xióng pí hǔ bào yuán yòu xiāng yǔ wèi qún cáo,
yōu qín guài niǎo xióng fēi cí rào gè yǐ shí míng hào。
shǔ shān cǎo mù niǎo shòu zhī huán qí yě rú cǐ,
dēng gāo yī wàng dàn jiàn qiān lǐ bǎi lǐ fēng luán yǒng cùi rú hǎi tāo。
zhōng yǒu cháng jiāng héng jiè jǐng luò yù,
fā yuán mín lù dōng zhù cāng míng wú dǐ gǔ。
shēn shān yōu hè xī jiàn qiān wàn zhī,
chuān lín luò shí jìng yǔ mín jiāng gòng lián shǔ。
shǔ shǔi xíng dì shān rù yún,
dōng lián wú hùi xī kūn lún。
liáng zhōu jìu shì yǔ jī jǐu zhōu dì,
shúi yán zì gǔ gé jué bù yǔ tōng zhōng yuán。
yì wǒ zǒng jiǎo nián,
céng lái dào xī chuān。
wéi shí jì yī bù shì bǎi,
bái tóu húi xiǎng kōng máng rán。
qián nián dān zhào xià tián lǐ,
bù yī zǒu mǎ jiàn tiān zǐ。
zhuó guān biàn zuò dà lǐ chéng,
chí jié zhòng dào sān chuān lǐ。
sān chuān shān shǔi dé zòng guān,
xiào nì zhòng xiǎn qīng kuáng lán。
bù wèi sān xiá yuán míng duò qīng lèi,
bù wèi wǔ yè juān tí cǎn lv̌ yán。
lǎo dú gǔ shū pò wàn juàn,
wù lǐ shēn shēn pǒ kūi jiàn。
dà mò dà yú tiān wú jì,
yǎn zhōng shān shǔi zú liáng xiàn。
kǎi cǐ yōu yōu xiǎn ài qū,
yī fēn yī hé qiān gǔ yú。
jiān xióng gē jù nú bèi ěr,
gān gē dào nòng shǔ zǐ rú。
dú xiǎng nán yáng lǎo zhū gé,
sān gù máo lú yú shǔi hé。
fù hàn gōng líu èr biǎo zhōng,
chū shī xīng xiàng wǔ zhàng luò。
zhì jīn miào shí jǐn shǔi tóu,
tǎo zéi zhōng yì chúi qiān qīu。
xià shì fēn fēn cǎo qiè dào míng zì,
mǐn méi hé yì hú shǔ sī fǔ mái shān qīu。
zhǐ jīn tiān kāi míng yùn sì hǎi wèi jiā rì,
mín jiāng ān líu dào tú yí tǎn xiǎn zǔ shī。
wǒ zuò gē cí jì zài hùn yī quán shèng shí,
qī yǔ jiāng shān yǒng yǒng chuán wú jí。

《西蜀歌》 作者简介

薛瑄

薛瑄(1389年8月20日—1464年7月19日),字德温,号敬轩。河津(今山西省运城市万荣县里望乡平原村人)人。明代著名思想家、理学家、文学家,河东学派的创始人,世称“薛河东”。薛瑄继曹端之后,在北方开创了“河东之学”,门徒遍及山西、河南、关陇一带,蔚为大宗。其学传至明中期,又形成以吕大钧兄弟为主的“关中之学”,其势“几与阳明中分其感”。清人视薛学为朱学传宗,称之为“明初理学之冠”,“开明代道学之基”。高攀龙认为,有明一代,学脉有二:一是南方的阳明之学,一是北方的薛瑄朱学。。其著作集有《薛文清公全集》四十六卷。

Processed in 0.141474 Second , 221 querys.