"辛勤自不到" 诗句出自唐代诗人薛能《杂曲歌辞。升平乐》
正气绕宫楼,皇居信上游。
远冈延圣祚,平地载神州。
会合皆重译,潺湲近八流。
中兴岂假问,据此自千秋。
寥泬敞延英,朝班立位横。
宣传无草动,拜舞有衣声。
鸳瓦云消湿,虫丝日照明。
辛勤自不到,遥见似前生。
处处足欢声,时康岁已深。
不同三尺剑,应似五弦琴。
寿笑山犹尽,明嫌日有阴。
何当怜一物,亦遣断愁吟。
曙质绝埃氛,彤庭列禁军。
圣颜初对日,龙尾竞缘云。
珮响交成韵,帘阴暖带纹。
逍遥岂有事,于此咏南薰。
一物周天至,洪纤尽晏然。
车书无异俗,甲子并丰年。
奇技皆归朴,征夫亦服田。
君王故不有,台鼎合韦弦。
日日听歌谣,区中尽祝尧。
虫蝗初不害,夷狄近全销。
史笔唯书瑞,天台绝见祆。
因令匹夫志,转欲事清朝。
品物尽昭苏,神功复帝谟。
他时应有寿,当代且无虞。
赐历通遐俗,移关入半胡。
鹪鹩一何幸,于此寄微躯。
无战复无私,尧时即此时。
焚香临极早,待月卷帘迟。
端拱乾坤内,何言黈纩垂。
君看圣明验,只此是神龟。
旭日上清穹,明堂坐圣聪。
衣裳承瑞气,冠冕盖重瞳。
花木经宵露,旌旗立仗风。
何期于此地,见说似仙宫。
五帝三皇主,萧曹魏邴臣。
文章惟反朴,戈甲尽生尘。
谏纸应无用,朝纲自有伦。
升平不可纪,所见是闲人。
《杂曲歌辞。升平乐》 拼音标注
zá qū gē cí。shēng píng lè
zhèng qì rào gōng lóu,
huáng jū xìn shàng yóu。
yuǎn gāng yán shèng zuò,
píng dì zài shén zhōu。
hùi hé jiē zhòng yì,
chán yuán jìn bā líu。
zhōng xīng qǐ jiǎ wèn,
jù cǐ zì qiān qīu。
liáo xuè chǎng yán yīng,
zhāo bān lì wèi héng。
xuān chuán wú cǎo dòng,
bài wǔ yǒu yī shēng。
yuān wǎ yún xiāo shī,
chóng sī rì zhào míng。
xīn qín zì bù dào,
yáo jiàn sì qián shēng。
chù chù zú huān shēng,
shí kāng sùi yǐ shēn。
bù tóng sān chǐ jiàn,
yìng sì wǔ xián qín。
shòu xiào shān yóu jǐn,
míng xián rì yǒu yīn。
hé dāng lián yī wù,
yì qiǎn duàn chóu yín。
shù zhí jué āi fēn,
tóng tíng liè jìn jūn。
shèng yán chū dùi rì,
lóng wěi jìng yuán yún。
pèi xiǎng jiāo chéng yùn,
lián yīn nuǎn dài wén。
xiāo yáo qǐ yǒu shì,
yú cǐ yǒng nán xūn。
yī wù zhōu tiān zhì,
hóng xiān jǐn yàn rán。
chē shū wú yì sú,
jiǎ zǐ bìng fēng nián。
qí jì jiē gūi pò,
zhēng fū yì fú tián。
jūn wáng gù bù yǒu,
tái dǐng hé wéi xián。
rì rì tīng gē yáo,
qū zhōng jǐn zhù yáo。
chóng huáng chū bù hài,
yí dí jìn quán xiāo。
shǐ bǐ wéi shū rùi,
tiān tái jué jiàn xiān。
yīn lìng pǐ fū zhì,
zhuǎn yù shì qīng zhāo。
pǐn wù jǐn zhāo sū,
shén gōng fù dì mó。
tā shí yìng yǒu shòu,
dāng dài qiě wú yú。
sì lì tōng xiá sú,
yí guān rù bàn hú。
jiāo liáo yī hé xìng,
yú cǐ jì wēi qū。
wú zhàn fù wú sī,
yáo shí jí cǐ shí。
fén xiāng lín jí zǎo,
dài yuè juàn lián chí。
duān gǒng gān kūn nèi,
hé yán tǒu kuàng chúi。
jūn kàn shèng míng yàn,
zhǐ cǐ shì shén gūi。
xù rì shàng qīng qióng,
míng táng zuò shèng cōng。
yī cháng chéng rùi qì,
guān miǎn gài zhòng tóng。
huā mù jīng xiāo lù,
jīng qí lì zhàng fēng。
hé qī yú cǐ dì,
jiàn shuō sì xiān gōng。
wǔ dì sān huáng zhǔ,
xiāo cáo wèi bǐng chén。
wén zhāng wéi fǎn pò,
gē jiǎ jǐn shēng chén。
jiàn zhǐ yìng wú yòng,
zhāo gāng zì yǒu lún。
shēng píng bù kě jì,
suǒ jiàn shì xián rén。
《杂曲歌辞。升平乐》 作者简介
薛能(817-880年),字太拙,河东汾州(山西汾阳县)人。晚唐大臣,著名诗人。会昌六年,进士及第,补盩厔县尉。仕宦显达,历任三镇从事,累迁嘉州刺史、各部郎中、同州刺史、工部尚书,先后担任感化军、武宁军和忠武军节度使。广明元年,为许州大将周岌所逐,全家遇害。癖于作诗,称赞“诗古赋纵横,令人畏后生”。著有《薛能诗集》十卷、《繁城集》一卷 。