"伯伦天地席幕尔" 诗句出自宋代诗人毛滂《十二月十二日雪晴成允蔡君扁舟携诗见临次韵》
蔡子下笔生涛澜,少时往往思涌泉。
便当自作五凤楼,画楹刻桷皆蛮牋。
昨日千秋桥畔雪,杨花蝴蝶相联翩。
径唤红粧弄春色,千壶快倒万锦缠。
那知蔡子足践地,柳车送客已复延。
摇竿孤唱颇自得,闭门高卧初谁贤。
幸来饷子小楼日,共看檐影移残年。
东堂夜寒剑有气,北窗昼静琴无弦。
高门悬薄固疏矣,所忧饿虎犹须鞭。
齿摇目眵懒自荐,岂复珠贝如悬编。
仙人玉树傥相待,只拟醉拍洪崖肩。
尧舜之事不足惊,肯为儿女痴自怜。
故山鹤帐久不往,白云封户端应全。
吏卒无令守叔夜,弟子何妨嘲孝先。
伯伦天地席幕尔,何处六翮犹争前。
平生小吏轻子美,未害故人疏浩然。
子今风霰动短褐,岂乏锦绣裁长篇。
东堂那记城旦语,唯有诗律曾家传。
墨香纸滑霜兔劲,明窗妙意常空圆。
客来指似宁信此,自知食蜜甜中边。
shí èr yuè shí èr rì xuě qíng chéng yǔn cài jūn biǎn zhōu xié shī jiàn lín cì yùn
cài zǐ xià bǐ shēng tāo lán,
shǎo shí wǎng wǎng sī yǒng quán。
biàn dāng zì zuò wǔ fèng lóu,
huà yíng kè jué jiē mán jiān。
zuó rì qiān qīu qiáo pàn xuě,
yáng huā hú dié xiāng lián piān。
jìng huàn hóng zhuāng nòng chūn sè,
qiān hú kuài dǎo wàn jǐn chán。
nà zhī cài zǐ zú jiàn dì,
lǐu chē sòng kè yǐ fù yán。
yáo gān gū chàng pǒ zì dé,
bì mén gāo wò chū shúi xián。
xìng lái xiǎng zǐ xiǎo lóu rì,
gòng kàn yán yǐng yí cán nián。
dōng táng yè hán jiàn yǒu qì,
běi chuāng zhòu jìng qín wú xián。
gāo mén xuán bó gù shū yǐ,
suǒ yōu è hǔ yóu xū biān。
chǐ yáo mù chī lǎn zì jiàn,
qǐ fù zhū bèi rú xuán biān。
xiān rén yù shù tǎng xiāng dài,
zhǐ nǐ zùi pāi hóng yá jiān。
yáo shùn zhī shì bù zú liáng,
kěn wèi ér nv̌ chī zì lián。
gù shān hè zhàng jǐu bù wǎng,
bái yún fēng hù duān yìng quán。
lì zú wú lìng shǒu shū yè,
dì zǐ hé fáng cháo xiào xiān。
bó lún tiān dì xí mù ěr,
hé chù lìu hé yóu zhēng qián。
píng shēng xiǎo lì qīng zǐ měi,
wèi hài gù rén shū hào rán。
zǐ jīn fēng xiàn dòng duǎn hé,
qǐ fá jǐn xìu cái cháng piān。
dōng táng nà jì chéng dàn yǔ,
wéi yǒu shī lv̀ céng jiā chuán。
mò xiāng zhǐ huá shuāng tù jìng,
míng chuāng miào yì cháng kōng yuán。
kè lái zhǐ sì níng xìn cǐ,
zì zhī shí mì tián zhōng biān 。
毛滂(1056——?约1124), 字泽民,衢州江山石门(今浙江衢州)人。北宋词人。生于“天下文宗儒师”世家。父维瞻、伯维藩、叔维甫皆为进士。他自幼酷爱诗文词赋,北宋元丰二年(1079),与西安(今浙江衢州)赵英结为伉俪。毛滂诗词被时人评为“豪放恣肆”,“自成一家”。元祐四年(1089)所作《惜分飞·富阳僧舍代作别语》小词结尾“今夜山深处,断魂分付潮回去”,南宋周辉认为含蓄情醇“语尽而意不尽,意尽而情不尽”。有《东堂集》十卷和《东堂词》一卷传世。