"看热肠、清泪几销磨" 诗句出自清代诗人徐釚《满江红 其四 广陵旅感》
《满江红 其四 广陵旅感》 拼音标注
mǎn jiāng hóng qí sì guǎng líng lv̌ gǎn
shí lǐ wú chéng,
fēng jǐng yì 、 màn tiān fēi xuě。
tàn bàn zài 、 jiǎn lv́ zào mào,
kōng dàn cháng jiá。
yàn zì bù chuán yún wài xìn,
méi huā zhèng yì chuāng qián yuè。
wàng xiāng guān 、 zhǐ chǐ lù piān mí,
kān wū yān。
huà hǔ zhì,
zhōng xiāo xiē。
diāo chóng shǒu,
zāo cūi zhé。
xiào hán xiāo yǒng bèi,
lù qíu rú tiě。
shì tài hé xū fáng miàn lěng,
zhàng fū yuán bù yīn rén rè。
kàn rè cháng 、 qīng lèi jī xiāo mó,
yīng xióng xiě。
《满江红 其四 广陵旅感》 作者简介
徐釚(qiú )(1636~1708)清代词人。字电发,号虹亭、鞠庄、拙存,晚号枫江渔父。吴江(今属江苏苏州)人。康熙十八年(1679)召试博学鸿词,授翰林院检讨,入史馆纂修明史。因忤权贵,二十五年归里后,东入浙闽,历江右,三至南粤,一至中州。游历所至月名流雅士相题咏。康熙皇帝南巡,两次赐御书,诏原官起用,不肯就。卒年七十三。