"萧骚状" 诗句出自清代诗人徐釚《满江红 其二 次韵奉酬宋荔裳先生》
《满江红 其二 次韵奉酬宋荔裳先生》 拼音标注
mǎn jiāng hóng qí èr cì yùn fèng chóu sòng lì cháng xiān shēng
cǎi nì chū tíng,
lǐu táng wài 、 bì bō xīn zhǎng。
gèng kān xǐ 、 hán shān yè bàn,
zhōng shēng wú yàng。
shī jù zì yí xiāng shǔi kuò,
fù xīn què zài méi huā shàng。
kùi shū shēng 、 cān zì dùn wàng jī,
shén xiān xiǎng。
fǔ yáo sè,
qīng yīn yàng。
zùi nán hé,
gāo shān chàng。
kuàng xīn chóu wèi xǐ,
jìu chóu zhòng niàng。
zhí zhú wèi néng mó jùn juān,
líng dīng qiè yuàn zhī qióng zhàng。
kàn qióng tú 、 fǔ shǒu yù wú yán,
xiāo sāo zhuàng。
《满江红 其二 次韵奉酬宋荔裳先生》 作者简介
徐釚(qiú )(1636~1708)清代词人。字电发,号虹亭、鞠庄、拙存,晚号枫江渔父。吴江(今属江苏苏州)人。康熙十八年(1679)召试博学鸿词,授翰林院检讨,入史馆纂修明史。因忤权贵,二十五年归里后,东入浙闽,历江右,三至南粤,一至中州。游历所至月名流雅士相题咏。康熙皇帝南巡,两次赐御书,诏原官起用,不肯就。卒年七十三。