"宛奏霓裳" 诗句出自清代诗人徐釚《沁园春 其三 校镌七十二芙蓉词成,上合肥龚先生,用陈其年韵》
qìn yuán chūn qí sān xiào juān qī shí èr fú róng cí chéng,shàng hé féi gōng xiān shēng,yòng chén qí nián yùn
luò pò kān bēi,
bù shù jiāng dōng,
èr lù sān zhāng。
kuàng cí zhūi qū sòng,
āi yín rù pò,
nián cán zhōng jiǎ,
kǔ diào cūi cáng。
qīng lèi rú qiān,
chūn chóu sì shǔi,
nán bó huān yú zùi yī cháng。
kān lián chù,
qià huā kāi shǔ xié,
bìn diǎn wú shuāng。
xīu xián dú bí qī liáng。
yuàn jí sùi 、 hú qín qù gù xiāng。
hū chuán lái hǎo jù,
huǎng wén fèng chūi,
xié gūi qīng xiǎng,
wǎn zòu ní cháng。
zuò zhì é zhēng,
xián pái yàn zhù,
hóng dòu xié tuō yǔ lv̀ yáng。
qíu yì ěr,
lv̀ mǎi sī nán xìu,
qiě zhùi lán xiāng。
徐釚(qiú )(1636~1708)清代词人。字电发,号虹亭、鞠庄、拙存,晚号枫江渔父。吴江(今属江苏苏州)人。康熙十八年(1679)召试博学鸿词,授翰林院检讨,入史馆纂修明史。因忤权贵,二十五年归里后,东入浙闽,历江右,三至南粤,一至中州。游历所至月名流雅士相题咏。康熙皇帝南巡,两次赐御书,诏原官起用,不肯就。卒年七十三。