"拈断霜毫色已飞" 诗句出自清代诗人徐釚《沁园春 其一 校镌七十二芙蓉词成,上合肥龚先生,用陈其年韵》
qìn yuán chūn qí yī xiào juān qī shí èr fú róng cí chéng,shàng hé féi gōng xiān shēng,yòng chén qí nián yùn
wǒ ài xiān shēng,
lán wǎn huā jiān,
yì fù wèi zhī。
xiǎng qióng lóu yù yǔ,
xián pāo jǐn zì,
xiǎo fēng cán yuè,
ǒu dòu xiāng sī。
duó què sāo tán,
piē cán kuáng kè,
huáng juàn zhòng tí shǎo fù cí。
huán xū pǔ,
qiàn yín zhēng cùi guǎn,
yù zhěn jīn hūi。
tiān jiē lù lěng yān fēi。
huá bù duàn 、 róu qíng shì shàng xī。
gèng tù yuán chūn lǎo,
gōng huái lěi luò,
lóng mén lù yǎo,
rén xiǎng xióng qí。
lv̀ yě yīn nóng,
bì shā yān lóng,
nián duàn shuāng háo sè yǐ fēi。
kān gèng xiàn,
xiào zhī tóu hóng xìng,
yā dǎo qián tí。
徐釚(qiú )(1636~1708)清代词人。字电发,号虹亭、鞠庄、拙存,晚号枫江渔父。吴江(今属江苏苏州)人。康熙十八年(1679)召试博学鸿词,授翰林院检讨,入史馆纂修明史。因忤权贵,二十五年归里后,东入浙闽,历江右,三至南粤,一至中州。游历所至月名流雅士相题咏。康熙皇帝南巡,两次赐御书,诏原官起用,不肯就。卒年七十三。