tài fù xiāng gōng yǐ dōng guān tíng méi xī yuán jìu zhí xī péi shèng shǎng … fú kùi fěi rán
jìng dùi hán zhāng shù,
xián sī gòng yǒu shí。
xiāng súi xún lìng zài,
gēn yì wǔ chāng yí。
wù xìng sūi yáo luò,
rén xīn qǐ biàn shuāi。
chàng chóu shèng dí qū,
lái wǎng yùn zhū sī。
徐锴(920~974)南唐文字训诂学家。扬州广陵 (今江苏扬州)人。徐铉之弟,世称“小徐”。字鼐臣,又字楚金,精通文字学,仕于南唐,秘书省校书郎起家,后主李煜时,迁集贤殿学士,终内史舍人。平生著述甚多,今仅存《说文解字系传》40卷,《说文解字韵谱》10卷。