“念平生、相从江海”这段文字出自哪里?

上一句:今古眼中稀

“念平生、相从江海”出自宋代诗人晁补之的诗句: 《八声甘州(扬州次韵和东坡钱塘作)》

下一句:任飘蓬、不遣此心违

bā shēng gān zhōu ( yáng zhōu cì yùn hé dōng pō qián táng zuò )
wèi dōng pō 、 wèi lǎo fù gūi lái,
tiān wèi qiǎn gōng gūi。
xiàng xī hú liǎng chù 、 qīu bō yī zhǒng,
fēi ǎi chéng hūi。
yòu yǒng zhú xī gē chūi,
sēng lǎo mù lán fēi。
yī xiào qiān qīu shì,
fú shì wēi jī。
yìng yǐ píng shān lán jiàn,
shì zùi wēng yǐn chù。
jiāng yǔ fēi fēi。
sòng gū hóng xiāng jiē,
jīn gǔ yǎn zhōng xī。
niàn píng shēng 、 xiāng cóng jiāng hǎi,
rèn piāo péng 、 bù qiǎn cǐ xīn wéi。
dēng lín shì,
gèng hé xū xī,
chūi mào lín yī。

晁补之

晁补之(公元1053年—公元1110年),字无咎,号归来子,汉族,济州巨野(今属山东巨野县)人,北宋时期著名文学家。为“苏门四学士”(另有北宋诗人黄庭坚、秦观、张耒)之一。曾任吏部员外郎、礼部郎中。 工书画,能诗词,善属文。与张耒并称“晁张”。其散文语言凝练、流畅,风格近柳宗元。诗学陶渊明。其词格调豪爽,语言清秀晓畅,近苏轼。但其诗词流露出浓厚的消极归隐思想。著有《鸡肋集》、《晁氏琴趣外篇》等。

Processed in 0.230410 Second , 221 querys.