“独占花王”这段文字出自哪里?

上一句:未便教西洛

“独占花王”出自宋代诗人晁补之的诗句: 《望海潮(扬州芍药会作)》

下一句:困倚东风

wàng hǎi cháo ( yáng zhōu sháo yào hùi zuò )
rén jiān huā lǎo,
tiān yá chūn qù,
yáng zhōu bié shì fēng guāng。
hóng yào wàn zhū,
jiā míng qiān zhǒng,
tiān rán hào tài kuáng xiāng。
zūn gùi yù yī huáng。
wèi biàn jiào xī luò,
dú zhān huā wáng。
kùn yǐ dōng fēng,
hàn gōng shúi gǎn dǒu xīn zhuāng。
nián nián gāo hùi wéi yáng。
kàn jiā kuā jué yàn,
rén chà qí fāng。
jié rǔi dāng píng,
lián pā jìu wò,
hóng zhē lv̀ rào huá táng。
huā bǎi yìng jiāo xiāng。
gèng bǐng jiān guān wěi,
yōu yì nán wàng。
bà jǐu fēng tíng,
mèng hún liáng kǒng zài xiān xiāng。

晁补之

晁补之(公元1053年—公元1110年),字无咎,号归来子,汉族,济州巨野(今属山东巨野县)人,北宋时期著名文学家。为“苏门四学士”(另有北宋诗人黄庭坚、秦观、张耒)之一。曾任吏部员外郎、礼部郎中。 工书画,能诗词,善属文。与张耒并称“晁张”。其散文语言凝练、流畅,风格近柳宗元。诗学陶渊明。其词格调豪爽,语言清秀晓畅,近苏轼。但其诗词流露出浓厚的消极归隐思想。著有《鸡肋集》、《晁氏琴趣外篇》等。

Processed in 0.084045 Second , 221 querys.