“一千里、伤平楚”这段文字出自哪里?

上一句:断魂素月

“一千里、伤平楚”出自宋代诗人晁补之的诗句: 《迷神引·贬玉溪对江山作》

下一句:怪竹枝歌

mí shén yǐn · biǎn yù xī dùi jiāng shān zuò
àn àn qīng shān hóng rì mù,
hào hào dà jiāng dōng zhù。
yú xiá sàn qǐ,
xiàng yān bō lù。
shǐ rén chóu,
cháng ān yuǎn,
zài hé chù。
jī diǎn yú dēng xiǎo,
mí jìn wù。
yī piàn kè fān dī,
bàng qián pǔ。
àn xiǎng píng shēng,
zì hǔi rú guān wù。
jué ruǎn tú qióng,
gūi xīn zǔ。
duàn hún sù yuè,
yī qiān lǐ 、 shāng píng chǔ。
guài zhú zhī gē,
shēng shēng yuàn,
wèi shúi kǔ。
yuán niǎo yī shí tí,
liáng dǎo yǔ。
zhú àn bù chéng mián,
tīng jīn gǔ 。

晁补之

晁补之(公元1053年—公元1110年),字无咎,号归来子,汉族,济州巨野(今属山东巨野县)人,北宋时期著名文学家。为“苏门四学士”(另有北宋诗人黄庭坚、秦观、张耒)之一。曾任吏部员外郎、礼部郎中。 工书画,能诗词,善属文。与张耒并称“晁张”。其散文语言凝练、流畅,风格近柳宗元。诗学陶渊明。其词格调豪爽,语言清秀晓畅,近苏轼。但其诗词流露出浓厚的消极归隐思想。著有《鸡肋集》、《晁氏琴趣外篇》等。

Processed in 0.344317 Second , 253 querys.