"见斜川鸡犬乐升平" 诗句出自元代诗人张养浩《【中吕】十二月兼尧民歌》
从跳出功名火坑,来到这花月蓬瀛。
守着这良田数顷,看月会雨种烟耕。
倒大来心头不惊,每日家直睡到天明。
见斜川鸡犬乐升平,绕屋桑麻翠烟生。
杖藜无处不堪行,满目云山画难成。
泉声,响时仔细听,转觉柴门静。
寒食道中清明禁烟,雨过郊原,三四株溪边杏桃,月两处墙里秋千。
隐隐的如闻管弦,却原来是流水溅溅。
人家浑似武陵源,烟霭蒙蒙淡春天。
游人马上袅金鞭,野老田间话丰年。
山川,都来杖屦边,早子称了闲居愿。
遂闲堂即事堂名遂闲,偃息其间。
对着这青编四围、翠玉千竿。
壁上关仝范宽,枕上陈抟。
古铜围座锦斓斑,玛瑙杯斟水晶寒。
灵石相间玉潺湲,笔砚窗前雨声干。
倒大来清安,柴门势不关,月任云飞散。
秋池散虑池亭草苫,书架牙签。
对着这烟波绿惨,霜叶红酣。
太湖石神剜鬼劚,掩映着这松杉。
恰便似蛟龙飞绕玉巉岩,忄害的些野鹿山猿半痴憨。
呼童忙为卷疏帘,老子无语但掀髯。
遥瞻,云山露半尖,越显的秋光淡。
《【中吕】十二月兼尧民歌》 拼音标注
【 zhōng lv̌ 】 shí èr yuè jiān yáo mín gē
cóng tiào chū gōng míng huǒ kēng,
lái dào zhè huā yuè péng yíng。
shǒu zháo zhè liáng tián shù qǐng,
kàn yuè hùi yǔ zhǒng yān gēng。
dǎo dà lái xīn tóu bù liáng,
měi rì jiā zhí shùi dào tiān míng。
jiàn xié chuān jī quǎn lè shēng píng,
rào wū sāng má cùi yān shēng。
zhàng lí wú chù bù kān xíng,
mǎn mù yún shān huà nán chéng。
quán shēng,
xiǎng shí zǐ xì tīng,
zhuǎn jué chái mén jìng。
hán shí dào zhōng qīng míng jìn yān,
yǔ guò jiāo yuán,
sān sì zhū xī biān xìng táo,
yuè liǎng chù qiáng lǐ qīu qiān。
yǐn yǐn de rú wén guǎn xián,
què yuán lái shì líu shǔi jiàn jiàn。
rén jiā hún sì wǔ líng yuán,
yān ǎi méng méng dàn chūn tiān。
yóu rén mǎ shàng niǎo jīn biān,
yě lǎo tián jiān huà fēng nián。
shān chuān,
dū lái zhàng jù biān,
zǎo zǐ chēng le xián jū yuàn。
sùi xián táng jí shì táng míng sùi xián,
yǎn xī qí jiān。
dùi zháo zhè qīng biān sì wéi 、 cùi yù qiān gān。
bì shàng guān tóng fàn kuān,
zhěn shàng chén tuán。
gǔ tóng wéi zuò jǐn lán bān,
mǎ nǎo bēi zhēn shǔi jīng hán。
líng shí xiāng jiān yù chán yuán,
bǐ yàn chuāng qián yǔ shēng gān。
dǎo dà lái qīng ān,
chái mén shì bù guān,
yuè rèn yún fēi sàn。
qīu chí sàn lv̀ chí tíng cǎo shān,
shū jià yá qiān。
dùi zháo zhè yān bō lv̀ cǎn,
shuāng yè hóng hān。
tài hú shí shén wān gǔi zhú,
yǎn yìng zháo zhè sōng shān。
qià biàn sì jiāo lóng fēi rào yù chán yán,
忄 hài de xiē yě lù shān yuán bàn chī hān。
hū tóng máng wèi juàn shū lián,
lǎo zǐ wú yǔ dàn xiān rán。
yáo zhān,
yún shān lù bàn jiān,
yuè xiǎn de qīu guāng dàn。
《【中吕】十二月兼尧民歌》 作者简介