“把陶渊明生纽得风流”这段文字出自哪里?

上一句:正值黄花开时候

“把陶渊明生纽得风流”出自元代诗人张养浩的诗句: 《【中吕】普天乐_水挪蓝,山》

下一句:霜林簇锦

"把陶渊明生纽得风流" 诗句出自元代诗人张养浩《【中吕】普天乐_水挪蓝,山》

水挪蓝山横黛
水光山色掩映书斋
图画中嚣尘外
暮醉朝吟妨何碍?
正黄花三径齐开
家山在眼田园称意其乐无涯
树连村山为界
分开烟水隔断尘埃
桑柘田相襟带
锦里风光春常在看循环四季花开
香风拂面彩云随步其乐无涯
折腰惭迎尘拜
槐根梦觉苦尽甘来
花也喜欢山也相爱
万古东篱天留在做高人轮到吾侪
山妻稚子团栾笑语其乐无涯
看了些荣枯经了些成败
子猷兴尽元亮归来
把翠竹栽黄茅盖
你便占尽白云无人怪早子收心波竹杖芒鞋
游山玩水吟风弄月其乐无涯
只为爱山的别耽书的煞
轻轻搽下黄阁乌台
整八年江村外
偿却从前莺花债但客至玳瑁筵开
金瓢劝酒玉人同坐其乐无涯
芰荷衣松筠盖
风流尽胜画戟门排
看时节采药苗挑芹菜
捕得金鳞船头卖怎肯直抢入千丈尘埃?
片帆烟雨
一竿风月其乐无涯
楚《离骚》谁能解?
就中之意
日月明白
恨尚存人何在?
空快活了湘江鱼虾蟹
这先生畅好是胡来
怎如向青山影里狂歌痛饮其乐无涯
莫刚直休豪迈
于身无益惹祸招灾
放的这眼界高胸襟大
问甚几度江南浮云坏且对青山适意忘怀
子真谷口元龙楼上其乐无涯
布袍穿纶巾戴
傍人休做隐士疑猜
鬓发皤心神怠
拱出无边功名赛我直待要步走上蓬莱
神游八表眼高四海其乐无涯
洞壶中红尘外
友从江上载得春来
烟水间乾坤大
缓步云山无遮碍胜王家舞榭歌台
酒斟色艳诗吟破胆其乐无涯
辞参议还家昨日尚书,今朝参议
荣华休恋归去来兮!
远是非
绝名利
盖座团茅松阴内更稳似新筑沙堤
有青山劝酒白云伴睡明月催诗
闲居好田园,佳山水
闲中真乐几个人知?
自在身
从吟醉
一片闲云无拘系说神仙恰是真的
任鸡虫失得夔蚿多寡鹏鹔高低
秋日喜归休,中年后
放怀诗酒到处追游
罗绮围笙歌奏
正值黄花开时候把陶渊明生纽得风流
霜林簇锦云山展翠烟水横秋
大明湖泛舟画船开,红尘外
人从天上载得春来
烟水闲乾坤大
四面云山无遮碍影摇动城郭楼台
杯斟的金波滟滟诗吟的青霄惨惨人惊的白鸟皑皑

【 zhōng lv̌ 】 pǔ tiān lè _ shǔi nuó lán,shān
shǔi nuó lán,
shān héng dài。
shǔi guāng shān sè,
yǎn yìng shū zhāi。
tú huà zhōng,
xiāo chén wài。
mù zùi zhāo yín fáng hé ài ?
zhèng huáng huā sān jìng qí kāi,
jiā shān zài yǎn,
tián yuán chēng yì,
qí lè wú yá。
shù lián cūn,
shān wèi jiè。
fēn kāi yān shǔi,
gé duàn chén āi。
sāng zhè tián,
xiāng jīn dài。
jǐn lǐ fēng guāng chūn cháng zài,
kàn xún huán sì jì huā kāi。
xiāng fēng fú miàn,
cǎi yún súi bù,
qí lè wú yá。
zhé yāo cán,
yíng chén bài。
huái gēn mèng jué,
kǔ jǐn gān lái。
huā yě xǐ huān,
shān yě xiāng ài。
wàn gǔ dōng lí tiān líu zài,
zuò gāo rén lún dào wú chái。
shān qī zhì zǐ,
tuán luán xiào yǔ,
qí lè wú yá。
kàn le xiē róng kū,
jīng le xiē chéng bài。
zǐ yóu xīng jǐn,
yuán liàng gūi lái。
bǎ cùi zhú zāi,
huáng máo gài。
nǐ biàn zhān jǐn bái yún wú rén guài,
zǎo zǐ shōu xīn bō zhú zhàng máng xié。
yóu shān wán shǔi,
yín fēng nòng yuè,
qí lè wú yá。
zhǐ wèi ài shān de bié,
dān shū de shā。
qīng qīng chá xià,
huáng gé wū tái。
zhěng bā nián,
jiāng cūn wài。
cháng què cóng qián yīng huā zhài,
dàn kè zhì dài mào yán kāi。
jīn piáo quàn jǐu,
yù rén tóng zuò,
qí lè wú yá。
jì hé yī,
sōng yún gài。
fēng líu jǐn shèng,
huà jǐ mén pái。
kàn shí jié cǎi yào miáo,
tiāo qín cài。
bǔ dé jīn lín chuán tóu mài,
zěn kěn zhí qiǎng rù qiān zhàng chén āi ?
piàn fān yān yǔ,
yī gān fēng yuè,
qí lè wú yá。
chǔ 《 lí sāo 》,
shúi néng jiě ?
jìu zhōng zhī yì,
rì yuè míng bái。
hèn shàng cún,
rén hé zài ?
kōng kuài huó le xiāng jiāng yú xiā xiè,
zhè xiān shēng chàng hǎo shì hú lái。
zěn rú xiàng qīng shān yǐng lǐ,
kuáng gē tòng yǐn,
qí lè wú yá。
mò gāng zhí,
xīu háo mài。
yú shēn wú yì,
rě huò zhāo zāi。
fàng de zhè yǎn jiè gāo,
xiōng jīn dà。
wèn shén jī dù jiāng nán fú yún huài,
qiě dùi qīng shān shì yì wàng huái。
zǐ zhēn gǔ kǒu,
yuán lóng lóu shàng,
qí lè wú yá。
bù páo chuān,
lún jīn dài。
bàng rén xīu zuò,
yǐn shì yí cāi。
bìn fā pó,
xīn shén dài。
gǒng chū wú biān gōng míng sài,
wǒ zhí dài yào bù zǒu shàng péng lái。
shén yóu bā biǎo,
yǎn gāo sì hǎi,
qí lè wú yá。
dòng hú zhōng,
hóng chén wài。
yǒu cóng jiāng shàng,
zài dé chūn lái。
yān shǔi jiān,
gān kūn dà。
huǎn bù yún shān wú zhē ài,
shèng wáng jiā wǔ xiè gē tái。
jǐu zhēn sè yàn,
shī yín pò dǎn,
qí lè wú yá。
cí cān yì huán jiā zuó rì shàng shū,
jīn zhāo cān yì。
róng huá xīu liàn,
gūi qù lái xī !
yuǎn shì fēi,
jué míng lì。
gài zuò tuán máo sōng yīn nèi,
gèng wěn sì xīn zhú shā dī。
yǒu qīng shān quàn jǐu,
bái yún bàn shùi,
míng yuè cūi shī。
xián jū hǎo tián yuán,
jiā shān shǔi。
xián zhōng zhēn lè,
jī gè rén zhī ?
zì zài shēn,
cóng yín zùi。
yī piàn xián yún wú jū xì,
shuō shén xiān qià shì zhēn de。
rèn jī chóng shī dé,
kúi xián duō guǎ,
péng sù gāo dī。
qīu rì xǐ gūi xīu,
zhōng nián hòu。
fàng huái shī jǐu,
dào chù zhūi yóu。
luō qǐ wéi,
shēng gē zòu。
zhèng zhí huáng huā kāi shí hòu,
bǎ táo yuān míng shēng nǐu dé fēng líu。
shuāng lín cù jǐn,
yún shān zhǎn cùi,
yān shǔi héng qīu。
dà míng hú fàn zhōu huà chuán kāi,
hóng chén wài。
rén cóng tiān shàng,
zài dé chūn lái。
yān shǔi xián,
gān kūn dà。
sì miàn yún shān wú zhē ài,
yǐng yáo dòng chéng guō lóu tái。
bēi zhēn de jīn bō yàn yàn,
shī yín de qīng xiāo cǎn cǎn,
rén liáng de bái niǎo ái ái。

张养浩

张养浩(1269—1329年),汉族,字希孟,号云庄,山东济南人,元代著名散曲家。诗、文兼擅,而以散曲著称。代表作有《山坡羊·潼关怀古》等。

Processed in 0.098839 Second , 221 querys.