"无愁云外落天香" 诗句出自清代诗人许传霈《前诗题后谛观卷中先人印章为前时所未见者,再成七律写怀》
qián shī tí hòu dì guān juàn zhōng xiān rén yìn zhāng wèi qián shí suǒ wèi jiàn zhě,zài chéng qī lv̀ xiě huái
zhòng dào wú xīng bā gùi táng,
cí cún qī zì rèn yí zhāng。
sōu qióng cāng hǎi yú shēng wǎn,
jié lì hóng yáng sī dào shāng。
yào shì shí jiāo chóng shì dé,
wú chóu yún wài luò tiān xiāng。
xué yín yī zài xīu diāo xù,
shǒu zé yú jīn wèi gǎn wàng。
余生而鲁钝,雅不善诗。岁辛巳,由湖返杭,尤绝意不吟咏,复何稿之可存乎。偶理丛残,有不忍遽弃者,念少壮遭际多艰,赖母教辛勤,良朋切磋,得不汨没天性,言情纪事,时见乎词,则又不可以不存。爰按年录之,起咸丰癸丑,终光绪辛巳,得八卷,计古今体若干首。初有无可斋、倦游轩、七二铃馆、春晖室诸编目,兹分注各年下以存旧名。