“兴”这段文字出自哪里?

上一句:宫阙万间都做了土

“兴”出自元代诗人张养浩的诗句: 《【中吕】山坡羊_人生于世,》

下一句:百姓苦;亡

"兴" 诗句出自元代诗人张养浩《【中吕】山坡羊_人生于世,》

于世,休行非义谩过也谩不过公意。
便儹些西,得些衣食他时终作儿孙累本分世间为第一
休使见识,干图甚的!
休图禄,休求玉,随缘得过休多欲
富何如?
贵何如?
没来由惹得
嫉妒,回首百年都做了土
皆笑汝;渠,干受苦!
如何是良贵?
如何是珍味?
所行所做依仁义。
淡黄虀也似堂食必能如此方无愧万事莫教差半米
,成就你;钦敬你
何患?
无钱何惮?
休教无德轻慢。
你便列朝班铸铜山止不过只为衣和饭腹内不饥身上暖
莫想;钱,莫想。
诚信,于清正,居于乡里宜和顺
莫亏莫贪名万事皆前定,行歹暗中照临。
也报应;迟,也报应
休学谄佞休学奔竞休学说谎言无信
貌相迎不实诚纵然富贵皆侥幸,神恶鬼嫌又憎。
待怎;钱,待怎
方便,救危患,休趋富汉欺穷汉
恶非难善为难细推物理皆虚幻但得个美名儿留在世间
也得安;身,也得安
真实常在虚脾终败过河休把桥梁坏
你便有文才有钱财,一时间怕不耽待,半空里若差将个打算的来
难挣揣;乖,难挣揣
银盈溢,于身无益,争如长把周济。
落便宜是得便宜,世岂解公意,毒害到头伤了自己
也笑你;银,也笑你
机参破,情识破,归来闲枕白云卧
向岩阿且婆娑琴书笔砚为课,轩裳倘来何用躲?
也在我;藏,也在我
骊山怀古骊山四顾,阿房一炬当时奢侈今何处?
只见草萧疏
水萦纡至今遗恨迷烟树列国周齐秦汉楚
都变做了土;输,都变做了土!
骊山屏翠,汤泉鼎沸.说琼楼玉宇今俱废
汉唐碑半为灰荆榛长满繁华地尧舜土阶莫鄙。
赞美;亡,赞美。
沔池怀古秦如狼虎,赵如豚鼠,秦赵弱非虚语。
笑相如大粗疏欲凭血气为伊吕万一座间诛戮汝也,谁做主?
民也
,谁做主?
秦王暴,赵王懦弱相如何以为怀抱?
不量度
剩粗豪酒席间便欲伐无道,倘若祖龙内恼,干送了;民,干送了!
北邙山怀古悲风成阵,荒烟埋恨碑铭残缺应难认
知他是汉朝晋朝臣?
把风云庆会消磨尽
都做了北邙山下尘
便是也唤不应;便是臣,也唤不应!
洛阳怀古津桥上,凭阑遥望舂陵王气都凋丧
树苍苍水茫茫云台不见中将,千古转头归灭亡
也不久长;名,也不久长
潼关怀古峰峦如聚,波涛如怒山河表里潼关路
望西都意踌蹰,伤秦汉经行处,宫阙万间都做了土
百姓苦;亡,百姓苦!
未央怀古三杰当日,俱曾此地,殷勤纳谏论废。
见遗基怎不伤悲山河犹带英雄气试上最高处闲坐地
也在图画里;西,也在图画里
咸阳怀古城池俱坏,英雄安在?
云龙几度相交代!
衰,若为怀唐家才起隋家败
世态有如云变改
,也是地差;迟,也是地差!

【 zhōng lv̌ 】 shān pō yáng _ rén shēng yú shì ,
rén shēng yú shì,
xīu xíng fēi yì,
mán guò rén yě mán bù guò tiān gōng yì。
biàn zǎn xiē dōng xī,
dé xiē yī shí,
tā shí zhōng zuò ér sūn lèi,
běn fēn shì jiān wèi dì yī。
xīu shǐ jiàn shì,
gān tú shén de !
xīu tú guān lù,
xīu qíu jīn yù,
súi yuán dé guò xīu duō yù。
fù hé rú ?
gùi hé rú ?
méi lái yóu rě dé rén jí dù,
húi shǒu bǎi nián dū zuò le tǔ。
rén,
jiē xiào rǔ ; qú,
gān shòu kǔ !
rú hé shì liáng gùi ?
rú hé shì zhēn wèi ?
suǒ xíng suǒ zuò yī rén yì。
dàn huáng jī,
yě sì táng shí,
bì néng rú cǐ fāng wú kùi,
wàn shì mò jiào chà bàn mǐ。
tiān,
chéng jìu nǐ ; rén,
qīn jìng nǐ。
wú guān hé huàn ?
wú qián hé dàn ?
xīu jiào wú dé rén qīng màn。
nǐ biàn liè zhāo bān,
zhù tóng shān,
zhǐ bù guò zhǐ wèi yī hé fàn,
fù nèi bù jī shēn shàng nuǎn。
guān,
jūn mò xiǎng ; qián,
jūn mò xiǎng。
yú rén chéng xìn,
yú guān qīng zhèng,
jū yú xiāng lǐ yí hé shùn。
mò yú xīn,
mò tān míng,
rén shēng wàn shì jiē qián dìng,
xíng dǎi àn zhōng tiān zhào lín。
jí,
yě bào yìng ; chí,
yě bào yìng。
xīu xué chǎn nìng,
xīu xué bēn jìng,
xīu xué shuō huǎng yán wú xìn。
mào xiāng yíng,
bù shí chéng,
zòng rán fù gùi jiē jiǎo xìng,
shén è gǔi xián rén yòu zēng。
guān,
dài zěn shēng ; qián,
dài zěn shēng。
yǔ rén fāng biàn,
jìu rén wēi huàn,
xīu qū fù hàn qī qióng hàn。
è fēi nán,
shàn wèi nán,
xì tūi wù lǐ jiē xū huàn,
dàn dé gè měi míng ér líu zài shì jiān。
xīn,
yě dé ān ; shēn,
yě dé ān。
zhēn shí cháng zài,
xū pí zhōng bài,
guò hé xīu bǎ qiáo liáng huài。
nǐ biàn yǒu wén cái,
yǒu qián cái,
yī shí jiān pà bù rén dān dài,
bàn kōng lǐ ruò chà jiāng gè dǎ suàn de lái。
qiáng,
nán zhēng chuǎi ; guāi,
nán zhēng chuǎi。
jīn yín yíng yì,
yú shēn wú yì,
zhēng rú cháng bǎ rén zhōu jì。
luò biàn yí,
shì dé biàn yí,
shì rén qǐ jiě tiān gōng yì,
dú hài dào tóu shāng le zì jǐ。
jīn,
yě xiào nǐ ; yín,
yě xiào nǐ。
tiān jī cān pò,
rén qíng shì pò,
gūi lái xián zhěn bái yún wò。
xiàng yán ā,
qiě pó suō,
qín shū bǐ yàn wèi gōng kè,
xuān cháng tǎng lái hé yòng duǒ ?
xíng,
yě zài wǒ ; cáng,
yě zài wǒ。
lí shān huái gǔ lí shān sì gù,
ā fáng yī jù,
dāng shí shē chǐ jīn hé chù ?
zhǐ jiàn cǎo xiāo shū,
shǔi yíng yū,
zhì jīn yí hèn mí yān shù,
liè guó zhōu qí qín hàn chǔ。
yíng,
dū biàn zuò le tǔ ; shū,
dū biàn zuò le tǔ !
lí shān píng cùi,
tāng quán dǐng fèi . shuō qióng lóu yù yǔ jīn jù fèi。
hàn táng bēi,
bàn wèi hūi,
jīng zhēn cháng mǎn fán huá dì,
yáo shùn tǔ jiē jūn mò bǐ。
shēng,
rén zàn měi ; wáng,
rén zàn měi。
miǎn chí huái gǔ qín rú láng hǔ,
zhào rú tún shǔ,
qín qiáng zhào ruò fēi xū yǔ。
xiào xiāng rú,
dà cū shū,
yù píng xiě qì wèi yī lv̌,
wàn yī zuò jiān zhū lù rǔ,
jūn yě,
shúi zuò zhǔ ?
mín yě,
shúi zuò zhǔ ?
qín wáng qiáng bào,
zhào wáng nuò ruò,
xiāng rú hé yǐ wèi huái bào ?
bù liàng dù,
shèng cū háo,
jǐu xí jiān biàn yù fá wú dào,
tǎng ruò zǔ lóng xīn nèi nǎo,
jūn,
gān sòng le ; mín,
gān sòng le !
běi máng shān huái gǔ bēi fēng chéng zhèn,
huāng yān mái hèn,
bēi míng cán quē yìng nán rèn。
zhī tā shì hàn zhāo jūn,
jìn zhāo chén ?
bǎ fēng yún qìng hùi xiāo mó jǐn,
dū zuò le běi máng shān xià chén。
biàn shì jūn,
yě huàn bù yìng ; biàn shì chén,
yě huàn bù yìng !
luò yáng huái gǔ tiān jīn qiáo shàng,
píng lán yáo wàng,
chōng líng wáng qì dū diāo sāng。
shù cāng cāng,
shǔi máng máng,
yún tái bù jiàn zhōng xīng jiāng,
qiān gǔ zhuǎn tóu gūi miè wáng。
gōng,
yě bù jǐu cháng ; míng,
yě bù jǐu cháng。
tóng guān huái gǔ fēng luán rú jù,
bō tāo rú nù,
shān hé biǎo lǐ tóng guān lù。
wàng xī dū,
yì chóu chú,
shāng xīn qín hàn jīng xíng chù,
gōng què wàn jiān dū zuò le tǔ。
xīng,
bǎi xìng kǔ ; wáng,
bǎi xìng kǔ !
wèi yāng huái gǔ sān jié dāng rì,
jù céng cǐ dì,
yīn qín nà jiàn lùn xīng fèi。
jiàn yí jī,
zěn bù shāng bēi,
shān hé yóu dài yīng xióng qì,
shì shàng zùi gāo chù xián zuò dì。
dōng,
yě zài tú huà lǐ ; xī,
yě zài tú huà lǐ。
xián yáng huái gǔ chéng chí jù huài,
yīng xióng ān zài ?
yún lóng jī dù xiāng jiāo dài !
xiǎng xīng shuāi,
ruò wèi huái,
táng jiā cái qǐ súi jiā bài。
shì tài yǒu rú yún biàn gǎi。
jí,
yě shì tiān dì chà ; chí,
yě shì tiān dì chà !

张养浩

张养浩(1269—1329年),汉族,字希孟,号云庄,山东济南人,元代著名散曲家。诗、文兼擅,而以散曲著称。代表作有《山坡羊·潼关怀古》等。

Processed in 0.728106 Second , 221 querys.