fù dé zhàn páo hóng ( shí shǎo bǎo gōng dé suǒ xiā cì zhì páo,mìng fù )
hǎi jì rǎn tí xīng,
zhēng páo zhì shǐ chéng。
chūn lóng xiāng gòng dié,
yè zhàng huǒ jù míng。
zì yǔ chún qí yìng,
huán yí mǎng xìu yíng。
zhàn gūi xīn yuè shàng,
tuō xiàng shì ér qíng 。
徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。