"凝碧池头蘸翠涟" 诗句出自宋代诗人徐铉《柳枝词十首(座中应制)》
金马辞臣赋小诗,梨园弟子唱新词。
君恩还似东风意,先入灵和蜀柳枝。
百草千花共待春,绿杨颜色最惊人。
天边雨露年年在,上苑芳华岁岁新。
长爱龙池二月时,毵毵金线弄春姿。
假饶叶落枝空后,更有梨园笛里吹。
绿水成文柳带摇,东风初到不鸣条。
龙舟欲过偏留恋,万缕轻丝拂御桥。
百尺长条婉曲尘,诗题不尽画难真。
凭君折向人间种,还似君恩处处春。
风暖云开晚照明,翠条深映凤凰城。
人间欲识灵和态,听取新词玉管声。
醉折垂杨唱柳枝,金城三月走金羁。
年年为爱新条好,不觉苍华也似丝。
新春花柳竞芳姿,偏爱垂杨拂地枝。
天子遍教词客赋,宫中要唱洞箫词。
凝碧池头蘸翠涟,凤凰楼畔簇晴烟。
新词欲咏知难咏,说与双成入管弦。
侍从甘泉与未央,移舟偏要近垂杨。
樱桃未绽梅花老,折得柔条百尺长。
《柳枝词十首(座中应制)》 拼音标注
lǐu zhī cí shí shǒu ( zuò zhōng yìng zhì )
jīn mǎ cí chén fù xiǎo shī,
lí yuán dì zǐ chàng xīn cí。
jūn ēn huán sì dōng fēng yì,
xiān rù líng hé shǔ lǐu zhī。
bǎi cǎo qiān huā gòng dài chūn,
lv̀ yáng yán sè zùi liáng rén。
tiān biān yǔ lù nián nián zài,
shàng yuàn fāng huá sùi sùi xīn。
cháng ài lóng chí èr yuè shí,
sān sān jīn xiàn nòng chūn zī。
jiǎ ráo yè luò zhī kōng hòu,
gèng yǒu lí yuán dí lǐ chūi。
lv̀ shǔi chéng wén lǐu dài yáo,
dōng fēng chū dào bù míng tiáo。
lóng zhōu yù guò piān líu liàn,
wàn lv̌ qīng sī fú yù qiáo。
bǎi chǐ cháng tiáo wǎn qū chén,
shī tí bù jǐn huà nán zhēn。
píng jūn zhé xiàng rén jiān zhǒng,
huán sì jūn ēn chù chù chūn。
fēng nuǎn yún kāi wǎn zhào míng,
cùi tiáo shēn yìng fèng huáng chéng。
rén jiān yù shì líng hé tài,
tīng qǔ xīn cí yù guǎn shēng。
zùi zhé chúi yáng chàng lǐu zhī,
jīn chéng sān yuè zǒu jīn jī。
nián nián wèi ài xīn tiáo hǎo,
bù jué cāng huá yě sì sī。
xīn chūn huā lǐu jìng fāng zī,
piān ài chúi yáng fú dì zhī。
tiān zǐ biàn jiào cí kè fù,
gōng zhōng yào chàng dòng xiāo cí。
níng bì chí tóu zhàn cùi lián,
fèng huáng lóu pàn cù qíng yān。
xīn cí yù yǒng zhī nán yǒng,
shuō yǔ shuāng chéng rù guǎn xián。
shì cóng gān quán yǔ wèi yāng,
yí zhōu piān yào jìn chúi yáng。
yīng táo wèi zhàn méi huā lǎo,
zhé dé róu tiáo bǎi chǐ cháng。
《柳枝词十首(座中应制)》 作者简介
徐铉(916年—991年)南唐,北宋初年文学家、书法家。字鼎臣,广陵(今江苏扬州)人。历官五代吴校书郎、南唐知制诰、翰林学士、吏部尚书,后随李煜归宋,官至散骑常侍,世称徐骑省。淳化初因事贬静难军行军司马。曾受诏与句中正等校定《说文解字》。工于书,好李斯小篆。与弟徐锴有文名,号称“二徐”;又与韩熙载齐名,江东谓之“韩徐”。