"綵服惟思觐老亲" 诗句出自明代诗人谢肃《怀越东书舍歌》
天涯行人苦幽独,东望万山舒远目。
万山随水俱奔海,海气吹山转平陆。
我家正在虞帝城,四边陆海群峰青。
晴窗读书长日静,沃野种稼三秋登。
隐居自可忘人势,何用必酬弧矢志。
起从中朝贤俊游,天地无情遭乱世。
横经吴枝将自□,改服为掾百不堪。
绿线那能补君衮,微禄未遂供亲甘。
悠悠念此忧心捣,出山何如在山好。
昨夜春风过客轩,故园书舍生芳屮。
梦想当年幼学时,得读父书缘母慈。
母今发白书满栋,芸落蠹生谁晒之。
行囊千卷遭邻火,清昼焚香忍閒坐。
下帷董子古所闻,阅肆王充今岂可。
岁行三复少二年,目力心思不及前。
更添六载为四十,一字未成真可怜。
况我虽云从宦学,抚迹安知非拓落。
敢慕籍通金马门,分无功画麒麟阁。
綵服惟思觐老亲,山中耕读返吾真。
自馀万事一莫问,社稷安危归大臣。
《怀越东书舍歌》 拼音标注
huái yuè dōng shū shè gē
tiān yá xíng rén kǔ yōu dú,
dōng wàng wàn shān shū yuǎn mù。
wàn shān súi shǔi jù bēn hǎi,
hǎi qì chūi shān zhuǎn píng lù。
wǒ jiā zhèng zài yú dì chéng,
sì biān lù hǎi qún fēng qīng。
qíng chuāng dú shū cháng rì jìng,
wò yě zhǒng jià sān qīu dēng。
yǐn jū zì kě wàng rén shì,
hé yòng bì chóu hú shǐ zhì。
qǐ cóng zhōng zhāo xián jùn yóu,
tiān dì wú qíng zāo luàn shì。
héng jīng wú zhī jiāng zì □,
gǎi fú wèi yuàn bǎi bù kān。
lv̀ xiàn nà néng bǔ jūn gǔn,
wēi lù wèi sùi gōng qīn gān。
yōu yōu niàn cǐ yōu xīn dǎo,
chū shān hé rú zài shān hǎo。
zuó yè chūn fēng guò kè xuān,
gù yuán shū shè shēng fāng chè。
mèng xiǎng dāng nián yòu xué shí,
dé dú fù shū yuán mǔ cí。
mǔ jīn fā bái shū mǎn dòng,
yún luò dù shēng shúi shài zhī。
xíng náng qiān juàn zāo lín huǒ,
qīng zhòu fén xiāng rěn xián zuò。
xià wéi dǒng zǐ gǔ suǒ wén,
yuè sì wáng chōng jīn qǐ kě。
sùi xíng sān fù shǎo èr nián,
mù lì xīn sī bù jí qián。
gèng tiān lìu zài wèi sì shí,
yī zì wèi chéng zhēn kě lián。
kuàng wǒ sūi yún cóng huàn xué,
fǔ jī ān zhī fēi tuò luò。
gǎn mù jí tōng jīn mǎ mén,
fēn wú gōng huà qí lín gé。
cǎi fú wéi sī jǐn lǎo qīn,
shān zhōng gēng dú fǎn wú zhēn。
zì yú wàn shì yī mò wèn,
shè jì ān wēi gūi dà chén。